- K thích cái kiểu người tỏ ra như là khổ sở, khủng khiếp lắm @@ kiểu ng coi bản thân là công chúa - Kiểu người mà chỉ biết đến mình. Bản thân thì làm 'thế' được nhưng người khác làm 'thế' lại kêu ầm lên như là chính nghĩa lắm. - Kiểu người hay tỏ ra bản-thân-đã-bị-khổ-sở để ng khác phải áy náy. - Kiểu người kể công. Kiểu ng k biết điều, k biết thế nào là giới hạn. * Tóm lại là ghét phát điên mấy người dùng cảm xúc bản thân để tạo cảm xúc k tốt cho ng khác, gây áp lực, tạo sự áy náy cho ng khác.
Chuyện khiến mình buồn bực: 1) Bực bội người khác giỡn nhây và không có chừng mực: đã bảo im mà không im. 2) Nói chuyện với người thiếu logic, bốc đồng và đưa cảm xúc vào việc chung. 3) Mấy chuyện không công bằng giữa người với người, người với con vật. 4) Bực bội khi nói chuyện với người đề cao hình thức bên ngoài. 5) Bực với kiểu người hỏi thì không trả lời hoặc trả lời theo kiểu: thì sao? 6) Mấy người làm việc chung trong nhóm mà lề mề.
- ghét sự bất ngờ không nằm trong tính toán sẵn từ trước ví dụ như +cúp điện, nc .., +sự cố gì đó ảnh hưởng tới lợi ích của mình... +trễ hẹn , không đúng giờ, lãng phí thời gian... +tự nhiên có thằng hãm nào đấy đến khuyên mình nên làm thế này thế kia (ok fine ! tao tự biết phải làm gì) +... - căm thù sự thiếu công bằng ví dụ như : +mình ôn thi vật vã mà điểm vẫn thấp trong khi có thằng bình thường không học hành gì chỉ ôn bài một đêm, hoặc gian lận... mà điểm cao hơn mình -_- . +công sức bỏ ra không tương xứng với kết quả thu được... - ngày xưa thì không có cảm tình lắm với nhóm SP ( cụ thể hơn là cách nói chuyện của họ toàn là về con người và sự kiện : chuyện con A thằng B xóm C... phát mệt.. trong khi mình thì thích bàn về các ý tưởng hơn ) nhưng từ khi tiếp xúc với mbti thì mình hiểu rằng kiểu như type họ thế nên họ mới thế nên giờ cũng bình thường . - không thích ai / cái gì đó làm gián đoạn dòng suy tưởng cá nhân - không thích đụng chạm thân thể, các việc tay chân , các hoạt động tập thể ( đám loài người làm ơn tránh xa tao ra -_- ) nói chung cô độc một mình quen rồi -_- - ghét bản thân ( vì nó hoạt động rất ăn hại ) - ...
Tớ nghĩ mấy cái bạn nói chưa hẳn đã là thiếu công bằng lắm @@ Như học suốt và điểm k bằng đứa học ít thời gian thì coa nhiều nguyên nhân cũng k phải do may rủi. Phải xem chỉ số thông minh, cách học, phương pháp ghi nhớ blah blah r mới xét đến may mắn ~~ Công sức bỏ ra k xứng đáng phải xem lại cách làm, việc làm, mục tiêu,.. có đúng đắn hay sai gì k. @@ xem lại mình cả thôi đâu hẳn bất công chi
- khi thấy con người ta quá sân si - khi người đối diện có tâm trạng tiêu cực, tôi cảm giác có thể cảm nhận y hệt vậy, điều này có thể làm tiêu tan cảm xúc đẹp trước đấy của tôi trong nháy mắt - tay bẩn - râu tóc quá dài - (..)