[Ngày hôm nay]

Thảo luận trong 'Giao lưu-Tâm sự' bắt đầu bởi dfuz6, 11/2/16.

  1. Thiên Di

    Thiên Di Guest

    Hihi xin lỗi. Quen miệng hay gọi chú bác xưng em trên các diễn đàn. Chào anh nhé, câu chuyện của anh .... quá nên em bỏ qua nghe = ))
     
  2. lemming

    lemming Guest

    Tò mò cảm giác của S type đối vs thế giới của N. K hiểu các bạn có cảm nghĩ ntn
    Cảm giác của mình thì kiểu như thể mình nhảy xuống nước thì có mang có vây nhưng mình k ưa lắm thấy khó thở hơn, tuy nhiên thì bơi lội xướng.
     
    Yukio thích bài này.
  3. Thiên Di

    Thiên Di Guest

    Mình là S type thấy thế giới của N type khá thú vị. Mình hay tìm kiếm những không gian tương tự để tìm hiểu và lý giải. Mình thích suy nghĩ của họ. Đôi khi mình muốn tách đôi bản thể để mình có thể chìm vào vũ trụ riêng với những suy nghĩ "kì quặc" kiểu trên. Hay mà :'D
     
    AnitaYukio thích bài này.
  4. lemming

    lemming Guest

    Nghe giọng k nghĩ bạn là s type. Nhưng đoán có Ne-Si, Fe-Ti, sr
     
    Thiên DiAnita thích bài này.
  5. Tigris

    Tigris Guest

    Thấy N-type thỉnh thoảng hay overthinking với cách nói có phần trịch thượng mỗi khi bàn về đề tài nghiêm túc nào đó thôi, ngoài ra thì thấy cũng bình thường.
     
    Yukio, Anitalemming thích bài này.
  6. Tigris

    Tigris Guest

    Nhớ hôm trước có đọc bài post của một anh chàng kia khá là tài năng, nội dung là so sánh về sự giống nhau giữa vật lý và triết học.
    Đọc mà thấy hơi khó chịu, vì toàn cherry-pick, và nội dung cũng không thuyết phục. Đã định viết 1 comment phản biện lại nhưng cuối cùng lại xoá vì nghĩ là không đáng.

    Do quên save nên giờ khi kiếm lại link thì không tìm được.
     
  7. Xàm.
    Suy nghĩ mình mạch lạc, đơn giản, rõ ràng nên câu trả lời nó cũng rõ ràng thẳng thắn. :D Không có ý gì nên các bạn N thông cảm.
     
    Anita thích bài này.
  8. Huyên Linh

    Huyên Linh Guest

    Hôm nay em gặp một người giống anh, mà có lẽ trong số những người biết anh ở đây, ít người nhận ra sự giống nhau đó.

    Tôi sẽ không làm tù binh của ưu sầu,
    Tôi sẽ không để cho khổ đau bắt kịp được tôi,
    Tôi sẽ không khóc vì cậu nữa.
    Vĩnh biệt, vĩnh biệt,
    Dấu yêu ơi, dấu yêu à.
    Mất đi rồi vĩnh viễn sẽ không quay lại nữa,
    Cậu cũng sẽ không thể tìm thấy sự dịu dàng trong đôi mắt của tôi.
    Hạnh phúc một đi sẽ không trở lại.
    Cậu cô đơn, tôi cô đơn,
    Dấu yêu ơi, dấu yêu à,


    Em vẫn nhớ những lời cuối cùng chúng ta nói với nhau, lúc đấy em cảm thấy như cái gì đó đã vỡ ở bên trong. Lúc đấy người em chẳng còn sức lực gì cả, chỉ muốn khóc cho nó chảy hết ra. Em chảy nước mắt trong im lặng khoảng hai tiếng, rồi nín, rồi đi xuống nhà ăn cơm tắm rửa rồi học bài bình thường. Em mở máy tính lên, tự dưng em muốn tìm lại bức thư của anh, cái bức thư anh gọi em là Như. Em tìm và tìm và tìm, nhưng em không thấy... Em cũng không đủ dũng cảm để đọc lại tin nhắn của chúng ta... Và tự dưng em khóc, em khóc rất to, vì em đã mất đi thứ cuối cùng gợi về anh rồi...

    Em tự dưng nhớ tới lần nói chuyện đầu của chúng ta. Đứng dưới một bầu trời, tươi cười chào nhau, em còn nhớ em ngập ngừng 'bạn ơi, cho mình hỏi', và anh trả lời 'ừ, gì vậy bạn?'. Anh biết không, đã có một khoảng thời gian dài sau khi chia tay, em từng ước giá như em được quay lại đúng khoảnh khắc đấy. Em từng tự hỏi, tại sao một thứ đơn giản, trong sáng mình bạn lại biến thành như chúng ta bây giờ? Em đã tự hỏi rất lâu, là anh có từng yêu em không? Và dù rằng đã rất nhiều lần em định hỏi anh, nhưng em lại kìm lại. Có lẽ em sợ câu trả lời, hoặc có thể em đã biết rồi. Ừ thì biết, nhưng có còn quan trọng nữa không? Anh đã không muốn quay lại rồi cơ mà? Em đã chủ động đuổi anh ra rồi cơ mà? Cớ sao bây giờ còn hoài niệm?

    Anh biết không, trong khoảng thời gian em tuyệt vọng chờ đợi anh, có lẽ em đã quen với sự chờ đợi đó. Trong những đêm thức chờ tin nhắn của anh, em đã tự cho rằng anh, sâu ở đâu đó, vẫn nhớ tới em. Kể cả sau này rồi, em vẫn thức tới hai giờ sáng để chờ anh đi ngủ... dù bây giờ chẳng còn tư cách gì để chúc anh ngủ ngon nữa cả...

    Có những hôm đi học, em nhìn lên trên cao, và nó tối lắm. Em đứng dưới đó, tự hỏi mình, ừ thì bao giờ chúng ta mới gặp lại nhau? Bỗng dưng lúc đấy có một bạn ôm lấy em... em cảm giác như anh đang vỗ về em vậy.

    Anh biết không... Dù có lẽ anh chưa bao giờ cảm nhận về em như em cảm nhận về anh, dù rằng bây giờ em đã có người khác, nhưng em vẫn sẽ nhớ mãi những khoảng thời gian của chúng ta.
     
    Thiên Di, YukioAnita thích bài này.
  9. ngoctrongmay

    ngoctrongmay Guest

    It was a sunny and breezy day- a very beautiful Sunday. I still lay on my bed, eyes looked out the windows. Everything was so calm. And peaceful.

    But my mind was not.
    ...

    At five-thirty I closed my book, went outside, and ate a light supper. How many Sundays- how many hundreds of Sundays like this- lay ahead of me? "Quiet, peaceful and lonely." I said aloud to myself.

    "On Sundays, I didn't wind my spring".
     
    Anita, Chú Nùn, rinlovegood2 others thích bài này.
  10. Chú Nùn

    Chú Nùn Guest

    Stt rất deep :27: và cũng thuận đà đang dịch, mình xin dịch lại bài này:

    Đó là một ngày đầy nắng và gió - một Chủ Nhật rất đẹp giời. Tôi vẫn nằm ườn trên giường, mắt nhìn ra ngoài cửa sổ. Mọi thứ đều rất bình tĩnh. Và hòa bình.

    Nhưng tâm trí tôi thì không.
    ...

    Năm giờ rưỡi tôi đóng sách, ra ngoài và ăn vụng khẽ khàng. Tính ra đã mấy ngày chủ nhật - mấy trăm những ngày Chủ nhật như thế này mà tôi dùng để nằm? "Lặng im, hòa bình và đơn côi." Tôi gào to với chính mình.

    "Vào chủ nhật, tôi đã không chém gió về mùa xuân của tôi".

    Yêu bạn quá ạ, đúng là Fe aux giống mình có khác :h:
     
    Anita, Mây Trờirinlovegood thích bài này.

Chia sẻ trang này

XenForo Add-ons by Brivium ™ © 2012-2013 Brivium LLC.