[Chia sẻ] Thời thơ ấu, thay đổi và các vấn đề

Thảo luận trong 'Giao lưu-Tâm sự' bắt đầu bởi One day I will..., 15/5/16.

  1. Thế Giới

    Thế Giới Guest

    Cái thời lậm Ni nhiều nhất, suốt ngày sống trong tưởng tượng, bị ai chửi cũng nghe không vào: bị bạn bè ý kiến, bị thầy cô la, bị cha mẹ chửi suốt ngày mà chẳng xi nhê gì cả. Sáng xách đít tới lớp, ngồi mơ mơ mộng mộng tới chiều thì về nhà chơi game, vô ưu vô lo, nhớ lại mà thấy sướng k169
     
    Tr.D, GudetamaHuyên Linh thích bài này.
  2. dfuz6

    dfuz6 Guest

    Hồi bé (cho đến tận cuối năm cấp 2) cũng toàn lấy đồ đạc trong nhà ra xếp thành thành phố, chơi trò đánh trận etc. Lúc nhỏ còn thấy như có một người rất wise trú ngụ đâu đó trong đầu, mỗi khi có việc gì toàn lặn vào óc để tham khảo ý kiến "người đó". "Người đó" chỉ cho mình rất nhiều điều mình chưa từng nghĩ tới.

    Thời < 13 tuổi cực kỳ nghịch, mà toàn kiểu nghịch ngầm. Lớn lên thì lặn vào đầu nhiều hơn, có thời điểm 99% sống trong đầu, rất khó dứt khỏi suy tưởng. Nhiều lúc đi ra đường mà như mù vậy.

    Gia đình và những người sống quanh mình thời điểm đó không được hạnh phúc (về tình cảm) cho lắm nên cảm xúc của mình bị ảnh hưởng rất nhiều, nhất là trong các relationship. Hồi trước nhiều lúc ko hề thấy có lỗi khi làm người khác tổn thương hay nói dối một điều gì đó vì mục đích của mình dù biết rất rõ rằng nói hay làm như thế sẽ làm tổn thương họ, hơi giống Psychopath. Bây giờ đỡ hơn.
     
    Anita, Gudetama, One day I will...2 others thích bài này.
  3. Haru Nakano

    Haru Nakano Guest

    Lúc nhỏ bị abuse cả mental và physic thời gian dài, sinh ra chứng vô cảm (về cảm xúc). Nhiều lúc cũng buồn cười là phải "giả vờ" thể hiện cảm xúc mạnh mẽ như thể là mình vẫn bình thường. Đến lúc giai đoạn tách riêng ra thì bị trầm cảm và mất ngủ. Chỉ tiếc là lúc bé chưa có đầy đủ nhận thức và kiến thức nên nhiều lúc chủ động giải quyết hay cải thiện vấn đề quan hệ thì toàn hỏng, lúc đó khá là nản và cảm giác mình phế vật vì toàn thất bại. Giờ hiểu rõ tâm lý người khác hơn nên có vẻ đỡ hơn, ít nhất là về mindset.

    Với mình có một bài học quan trọng rút ra được là phải bắt đúng nhịp khi môi trường (cả vật lý và xã hội) thay đổi. Thực ra môi trường lúc bé như thế nào ko quá quan trọng, vì cơ chế sinh tồn tự nhiên sẽ tự phát triển tương thích với nó, một cách vô thức. Khi môi trường thay đổi thì cơ chế đấy sẽ đi theo mình, và có thể sẽ bị lệ thuộc vào nó hoặc dùng sai chỗ, thời điểm. Muốn thế phải làm quen trước với các môi trường khác nhau và chuẩn bị trước tinh thần khi có sự thay đổi môi trường sống, bắt chậm nhịp càng lâu hậu quả càng nặng nề.
     
    Anita thích bài này.
  4. ccl

    ccl Guest

    Từ nhỏ đến lớn mình chẳng thay đổi 1 tẹo nào cả @@. Chỉ là lớn hơn thì biết suy nghĩ hơn chút chút, biết cái nào là đúng cái nào là sai. Và Ngu từ nhỏ tới lớn.
     
  5. Furiosa

    Furiosa Guest

    Từ nhỏ tới lớn mình thay đổi rất nhiều và rất sâu, tới nỗi bây giờ thỉnh thoảng khi nhớ về nó cảm giác rất xa lạ, như đang thấy ai đó chứ không phải mình. Cơ bản là vì mình đã có dịp được thay đổi môi trường sống liên tục, các môi trường đó cũng rất tương phản với nhau nên mình phải thích nghi với chúng. Tuy điều đó thỉnh thoảng làm mình thấy khó khăn trong việc hiểu rõ bản thân và mệt mỏi nữa nhưng chúng giúp mình có cách nhìn cuộc sống có thể nói là toàn vẹn hơn..

    Một trong những điều không đổi là mình luôn mường tượng được động cơ của người khác. Lúc nhỏ mình hay thấy có cái gì đó ẩn sau bề ngoài của một số người, nhất là người lớn và mình hay bị căng thẳng khi nghĩ về chúng, cứ tưởng bản thân bị hoang tưởng. Ngoài ra thì đầu óc hay có suy nghĩ triết lí nhưng nói ra thì những người xung quanh gạt bỏ hoặc không tiếp thu được. Cũng may là vẫn ham chơi nên không tới nỗi bị ám ảnh và phá hỏng tuổi thơ.

    Về phần vấn đề thì nhiều vấn đề lắm nhưng ai cũng vậy thôi, ngồi buồn rầu than thở tí thôi rồi tập trung giải quyết :) .
     
    AnitaGudetama thích bài này.
  6. Nhìn nhận vấn đề là bước đầu tiên để giải quyết vấn đề mà. Hơn nữa nói ra cũng khiến mình phải cân nhắc hơn, nhìn nhận vấn đề rõ hơn. Và chia sẻ đúng cách lúc nào cũng khiến mình thoải mái hơn.
     
  7. Furiosa

    Furiosa Guest

    Nhìn nhận vấn đề không đòi hỏi phải có hơn một người. Có người "thinking out loud", có người ngược lại. Cách nào hợp thì sẽ đúng vậy.
     
  8. Đó là chia sẻ mà. Đâu ai bắt ai phải làm thế này thế kia
     
  9. Haru Nakano

    Haru Nakano Guest

    Giai đoạn ấu thơ thì nhận thức chưa được phát triển đầy đủ nên phải có hướng dẫn của người đi trước, cái này thì may rủi. Thấy tầm thanh niên quan trọng hơn hẳn, vì nhận thức dc hình thành chủ yếu vào giai đoạn này, quyết định phần đời còn lại sau này. Tầm này phải biết mình thực sự muốn cái gì, và phải biết chấp nhận hi sinh để đạt được mục đích.
     
    rogp10 thích bài này.
  10. rogp10

    rogp10 Guest

    Coi vậy chứ thưở thiếu thời nó ảnh hưởng dữ dội lắm chứ chả đùa :D chẳng qua là mình không có gì để đối chiếu thôi.
     
    AnitaMây Trời thích bài này.

Chia sẻ trang này

XenForo Add-ons by Brivium ™ © 2012-2013 Brivium LLC.