Mn có kế hoạch chi tiêu rõ ràng không và tự đánh giá phong cách chi tiêu của mình ntn, hãy đưa ra ý kiến về việc tiêu hoang-tiết kiệm, lối sống ăn chơi hưởng thụ hoặc cuộc sống đầy đủ bình thường là được, hoặc chi thêm cho vài sở thích T k có khái niệm tiết kiệm, hay dành dum cho thứ gì đấy, trước giờ vẫn tạm gọi là đủ tiêu, nhưng dạo gần đây có vẻ phát sinh thêm nhiều thứ nên bị hổng lỗ lớn trong chuyện tiền bạc. Ham vui nên liên hoan nhậu nhẹt nào cũng có mặt, từ chối ngồi nhà thì e không chịu nổi. Đang cày thêm để kiếm còn tiêu --> ok. Vấn đề là tính chủ quan, kệ cho sự phát sinh diễn ra, nên vô tình tạo lỗ hổng dù k nghiêm trọng lắm. T thấy ai cũng trữ cho mình một khoản, còn tôi làm được đến đâu tiêu hết đến đấy, nên nghĩ rằng có hai loại người: loại biết tiết kiệm và loại k biết tiết kiệm, xin hỏi bạn thuộc loại nào và lời khuyên/ý kiến/quan niệm cho bên còn lại?
Hiện tại mình thì không tiết kiệm kiểu tiết giảm nhu cầu mà cũng không tiêu nhiều hơn số kiếm được. Đại loại nếu nhu cầu sống thoải mái của mình là 10 triệu 1 tháng thì mình tìm việc gì đó lương 15 triệu, nhu cầu 20 triệu/tháng thì tìm việc lương 25 triệu. Thường thì có 1 phần quy ước sẵn để dự phòng cho các biến cố như ốm đau bệnh tật. Cũng may là nhu cầu không nhiều đến mức như trên nên cũng không phải vượt quá khả năng. Nói chung tiền mình tiêu chỉ vừa đủ và có 1 khoản như dự liệu dôi ra thôi, tháng nào thấy dôi ra nhiều thì cũng thường tiêu cho hết. Dành nhiều tiền mà chưa biết dùng vào việc gì nguy hiểm lắm.
Thì cái gì không được dùng vào đâu thì dạng free rồi, khi có ambition thì tâm trí tự tìm ra mục đích để lắp vào. Dạng nhiều tiền mà không có mục đích gì thì dễ đem đi chơi chứng khoán, đầu tư bất động sản hay cho gái.
Thuộc loại không biết tiết kiệm. Nhỏ lớn chưa bao giờ biết tiết kiệm. Vì lý do an toàn hay đề phòng thì mình thấy nó là cảm giác an toàn ảo thôi nên ko cảm thấy vậy. Tiết kiệm để tiêu nhiều hơn thấy hợp lý hơn.
Mình tự thấy mình chi tiêu nhiều, nhưng chỉ mua thứ thật sự cần thiết, trước khi mua gì cũng phải cân đo đong đếm nó có thật sự đáng số tiền bỏ ra không. Vẫn còn là học sinh nên tiền kiếm được chưa nhiều nên chỉ cắt ra một khoản để tiêu vặt cho sở thích của mình, còn lại giữ tiết kiệm để tích cho gì đó lớn hoặc ngừa phát sinh. Tiền được thưởng thì dành để tiêu cho bản thân nhiều hơn tí. Mình không trách những người có lối sống hoang chơi hưởng thụ nếu họ có đủ hoặc thừa tiền để chi trả những thứ đó. Tiền họ kiếm được thì họ có quyền tiêu thế nào cũng được miễn không ảnh hưởng gì to lớn. Quan trọng là biết chi tiêu hợp lý.
Cứ mua vàng hay quăng vào ngân hàng hết là xong, mốt có thất nghiệp lấy ra tiêu dần. Quang điểm sống nhẹ nhàng thoải mái và sức khỏe là trên hết, không bao h kiếm công việc mà lương cao việc nặng. Có tiền tiết kiệm chủ yếu để cảm thấy không bị áp lực và ràng buột bởi công việc đang làm. Nếu muốn có thu nhập thụ động theo kiểu ít rủi ro, an toàn thì cứ ngân hàng và mua bán vàng lẻ mà táng, vd như nếu may mắn tích lũy dc cỡ 5 tỉ thì trung bình tháng gửi ngân hàng được 5 triệu tiền lời (thực chất là cỡ 30 triệu nhưng 25 triệu là để bù... lạm phát) cộng thêm lương nữa thì sống tàn tàn tới hết đời khỏe re, có chán việc nghỉ làm ngồi chơi xơi nước cũng khỏe re..
Đã từng thử tiết kiệm xem như thế nào. Thành công và từ đó về sau không muốn tiết kiệm gì nữa. Thật ra nhu cầu ăn chơi cũng không lớn lắm, bình thường ít tiêu nên cũng không có kế hoạch gì cả. Nhưng lúc cần thì cứ phải gọi là thôi rồi Ném. Lần nào cũng thuê cả đám người về đục cửa sổ + khiêng từng bao ném ra ngoài. Được cái ném tiền từ tầng cao xuống nhưng chưa gây tai nạn chết người bao giờ. Thỉnh thoảng đến kỳ là lại hào phóng thẳng tay. Btw, có 1 câu khá linh ứng với cuộc đời t: "Xởi lởi trời cởi cho, so đo trời co lại". T thề, lúc nào hoang phí thì đầu vào như nước đập thủy điện xả lũ, lúc nào bo bo giữ của thì y như rằng như hạn hán miền Trung. Để quản lí tài chính thì khá dễ, t sẽ sử dụng trợ giúp gọi điện cho người thân. Mỗi tháng gửi cho mẹ một lượng tiền nhờ mẹ giữ hộ. Chứ tự giữ trong tài khoản của mình là đảm bảo lại trúng đầu ai đó ngay.
^ hơ hơ hồi năm nhất cũng thử, cảm thấy thật là chán vãi nên đó giờ có bao nhiêu tiêu bấy nhiêu Vụ ném thì đập tay phát, ném k nghĩ :V
kỳ quái, ta có tiền trong tay không bao h tiêu hết dù rất cố gắng... Không phải có ý tiết kiệm mà là không kiếm dc việc gì để xài...