[Ngày hôm nay]

Thảo luận trong 'Giao lưu-Tâm sự' bắt đầu bởi dfuz6, 11/2/16.

  1. Thiên Di

    Thiên Di Guest

    Khuya rồi, thật ra chỉ mới 12h đêm thôi, sớm hơn nhiều những đêm em đã từng thức.
    Dạo này chẳng thấy buồn, chỉ thấy khó khăn, thấy mình chưa cố gắng hết sức, thấy còn mềm yếu quá...
    Em sẽ còn phải làm nhiều điều lắm, em còn phải đi nữa, đi để thấy trái tim mình mở ra, chứ không thôi những trống rỗng quẩn quanh sẽ cuốn phăng tháng ngày thanh xuân của em.
    em đi nhiều nhé. đi trong tâm tưởng và cả thực tế.
     
    Winter HexagonAnita thích bài này.
  2. lemming

    lemming Guest

    Giời, cũng có lúc t k hề tò mò tý gì ấy (I :h: lem) :v kakak nhắm mắt nhảng qua nha :-*. [Nói nhỏ: mình đã lịch sự như vậy r mà còn cố tình, : P , next next .. ]
    Cái đầu tóc dài lòa xòa sắp gục vào vai tôi khi đang ngủ. Tôi như ngửi thấy giữa mùi ẩm mốc của đất và nước là mùi tinh khiết mờ mịt, giống mùi thơm thiếu nữ của một sơ trẻ ngồi cạnh tôi trên xe bus cách đây mấy năm.
     
    Anitarinlovegood thích bài này.
  3. Mây Trời

    Mây Trời Guest

    Mình hôm nay mới nhận thấy rằng bản thân cảm tính và bị cảm xúc điều khiển đến mức nào. Và có vẻ như quá trẻ con so với tuổi.
    Một khi đã ghét cái gì là thực sự chỉ nhìn thấy khuyết điểm, lúc nào cubgx than vãn và chê trách cái ngành học của mình, nào là bất mãn, nào là ghét. Mình yêu ghét rõ ràng, dễ khó chịu cũng dễ bỏ qua. Sống quá thẳng thắn trong xã hội vốn cần sự mềm dẻo.
    Nhỉ em cùng phòng mình là con nhà nòi. Rất biết các quy tắc trong xã hội, bình tĩnh điềm đạm vừa phải. Không phải kiểu người tình cảm, không phải người tốt nhưng biết tiến biết thoái. Tóm lại, rất biết sống trong đời này.
    Mà mình kiểu như còn trẻ con, không thể chấp nhận cái cuộc đời tàn khốc, cố chấp giữ cái thẳng thắn và chê bai cuộc đời cho dù cả thế giới ai cũng thế. Cũng ra vẻ như biết nó ra sao, nhưng chưa bao giờ tìm cách sống chung, hòa vào mà chỉ đứng ngoài khinh bỉ cho rằng bản thân thanh bạch và 'thật thà'. Nhưng xã hội thì không cần loại người như mình, cái nhúng chàm phải ở chung với cái lươn lẹo. Nên mình cũng sẽ không được gì, và mình cũng k hề khao khát là được.
    Mình bây giờ mới thấy điều này, dù nó là k tốt nhưng mình cũng vẫn k sửa. Vì bản thân dù biết là không nên nhưng vẫn khinh bỉ cái mánh khóe cái luồn cúi cái giả tạo. Thà rằng k cần cao quý tôn trọng...
     
    ccl, liperdo, Chi Duong2 others thích bài này.
  4. ccl

    ccl Guest

    Đang ngồi ở quán net để đăng kí lớp học
    F5 dài cổ mà rõ ràng là đợt bổ sung rồi vẫn đông người vào thế @@
    Trong túi có 20k không biết có đủ tiền ko?
    Ngồi nghe chửi bậy 1 tiếng rồi haha @@
     
    Anita, Anh ĐậuMây Trời thích bài này.
  5. You are more precious to me than anything in this world.

    That night
    That night we walked together
    we fell into pace and had a long conversation
    that night
    we were two, little by little


    @eveeret
     
    Anita thích bài này.
  6. Thiên Di

    Thiên Di Guest

    trong doi co nhieu ngay phai nho'. nhung toi hi vong minh se nho ngay hom nay.
     
    Bạch Tuyễn thích bài này.
  7. Mỗi tên gọi mình dùng đều có một phần con người mình trong nó.

    Dẫu biết tất cả đều là ảo, và vẫn rất rất rất cố gắng trong đời thực, nhưng chỉ muốn nhắm mắt lại và mở mắt ra, oà, tất cả những thứ mình tưởng tượng đều là thật...

    Khi mình đổi tên, nó có nghĩa là mình không phải con người đó nữa, mình không thể là con người đó nữa...

    Thỉnh thoảng mình ngừi thấy một mùi hương quen, nhìn lại một màu sắc cũ, nghe thấy một tiếng động quen thuộc, hay đơn giản là nhắm mắt lại thôi... kí ức lại quay trở về: thuở bé, những cuộc đời khác, những thứ chưa khám phá...

    Buồn thay mình không thể là con người đó. Mình bị mắc kẹt ở đây, với những thứ không hoàn hảo và những con người chẳng bao giờ hiểu được mình. Ừ thì vẫn đóng vai vui vẻ, vẫn làm tròn trách nhiệm. Nhưng những cái khựng lại mỗi lần nhìn thấy cái thứ ngày xưa mình vẫn luôn muốn, lại thấy muốn bỏ tất cả, để đi theo nó.

    Ừ nhưng mình là người bình thường mất rồi. Dù mình ghét nó, rất rất ghét nó. Mình không muốn giỏi hơn người khác, mình chỉ muốn không ai có thể chạm vào một thứ họ không hiểu.

    Chị ấy mạnh mẽ hơn mình, bằng mọi cách để theo đuổi thứ chị muốn, còn mình thì không, mình đã chấp nhận và từ bỏ mất rồi...
     
  8. kwideur

    kwideur Guest

    Trên tay cuốn Cuộc đời sau tay lái.
    [​IMG]

    "với nghề lái xe, mọi sự rút kinh nghiệm đều là quá trễ".
    "30 năm gây dựng tiếng tăm, chỉ một giây lơ là sẽ mất hết".
    Bác tài già chuẩn bị về hưu, chuyến cuối cùng tan vỡ
    Tất cả sẽ còn mãi dở dang
    Tai nạn giao thông
    Những ước mơ sẽ không bao giờ thành hiện thực
    Người mẹ réo khóc gọi con mỗi đêm
    Người vợ, đứa con nhỏ bơ vơ bên bàn thờ
    Cô con gái sao đi học mãi chưa về....
    Biết ơn lúc này vì sau mỗi ngày chạy xe, mình còn sống.
     
    Last edited by a moderator: 1/9/17
    Anita thích bài này.
  9. Mây Trời

    Mây Trời Guest

    Làm sao đây chứ thời gian gần đây mình vật vã với cảm xúc của mình.
    Theo cái kiểu không chịu kìm nén và cứ buông theo cảm xúc thôi. Đã vậy dạo gần đây cảm xúc của mình còn thái quá lên so với bình thường (dù bình thường nó đã thái quá so với người khác rồi).
    Mà mình còn kiểu thường cảm thấy: tại sao lại phải kìm cảm xúc xuống hèn nhát như vậy, tại sao phải nhịn nó, rồi kiểu cảm thấy phải nhịn không tuân theo cảm xúc là một sự hèn-nhát :(( Như kiểu được chiều sinh hư vậy, mình chẳng thể sống theo kiểu mình không muốn nữa rồi, cứ không thích là không chịu. Động một chút là nhăn nhó.
    Aizzzz
     
    Bạch TuyễnAnita thích bài này.
  10. Thiên Di

    Thiên Di Guest

    dạo này quen với một nhóm bác sĩ, dược sĩ, gặp cafe nói chuyện lành mạnh, ờ, cuộc sống của - những - người - đi - làm
    mình có như thế không nhỉ, sống cuộc sống ổn định, bình lặng, sáng sáng đi làm, chiều tối đi đánh cầu lông, cuối tuần hội họp cafe trò chuyện cùng bạn bè.
    hay là đêm về lại quay cuồng trong những suy nghĩ viển vông?
    mình đã có một khoảng thời gian khá dài trước ngày hôm nay, nghĩa là, mình phân vân mãi, mình sẽ làm gì? mình làm dc gì, mình loay hoay giữa rất nhiều lựa chọn. mình chưa muốn lớn lên nhanh như thế này. mình ước mơ điều gì? mình yêu thích điều gì? mình hoảng loạn vì sau một khoảng thời gian u mê học hành và đọc sách, tâm hồn mình là một khoảng trống. Mình không có sở thích, không có bất kì một điểm tựa nào, vì mình chưa dám thử. Mình đã nghĩ mình sẽ không bao giờ cầm cọ vẽ, đến khi mình thử và say mê với màu nước và giấy và những bức họa. Mình đã tưởng tượng cuộc sống chán biết mấy, sinh ra để chết đi, để đau khổ và để lạc hướng và chán nản. Nhưng, có nhiều điều mình chưa thử đấy chứ? Ví dụ như một ngày chạm vào cây đàn ở gia đình cô bé mình dạy kèm và thích thú với việc chạm vào nó đến lạ lùng. Hay cảm giác nuôi mèo và sáng sáng ngồi trong toalet mà chẳng làm gì, chỉ ngồi thôi và con mèo cuộn tròn trong lòng. Nuôi mèo, trồng cây, vẽ, đàn, đi dạy. Cuộc sống đa sắc, đa thanh, gặp gỡ, yêu đời.
    mọi người vẫn là những con đường đang đi. những con đường đồng hành cùng mình, biết đâu một ngày nào sẽ rẽ hướng, không còn ở đó nữa. lựa chọn là đánh mất. chính Di cũng là một con đường đang đi, băn khoăn hoài với những lựa chọn của mình, nhưng giờ sẽ không ngồi đó mà băn khoăn mà chần chừ nữa, lao vào làm thôi, cứ đi rồi sẽ đến, Di tin thế.
     
    Winter HexagonAnita thích bài này.

Chia sẻ trang này

XenForo Add-ons by Brivium ™ © 2012-2013 Brivium LLC.