Mình thực sự không rõ hướng đi tương lai của mình là gì. Mình không có đam mê hay thực sự thích thứ gì cụ thể, thay vào đó mình thích rất nhiều thứ :/ . Kiểu tuổi trẻ thì lắm lý tưởng muốn thành công, muốn va vấp kiếm tiền ngay nhưng chẳng biết bắt đầu từ đâu cả. Học đại học phát ngán vì thực tế với giả tạo khắp nơi, môi trường học năng động quá nhiều lúc hơi ngợp. Mình chỉ lảm nhảm nhằm mục đích chia sẻ xem bạn trẻ nào đồng cảnh ngộ như mình không ToT và hỏi thăm các bậc tiền bối đã trải qua cho đàn em tí lời khuyên với ạ :'( . Sinh viên năm nhất nên học/ làm gì?
Bạn đang bị phân tâm quá rồi đấy.Phân tâm bởi nhiều thứ xung quang tác động:bạn bè,các thú vui chơi giải trí,tiêu khiển.Mình không biết bạn học ngành gì nhưng mình nghĩ bạn đang học trong 1 môi trường đòi hỏi giao tiếp nhiều và dễ bị ảnh hưởng bởi tư tưởng,lối sống khác Điều mà mình kêu gọi bạn lúc này là bạn thử đánh giá lại bản thân mình xem.Mình chưa khuyên bạn nên làm gì vào lúc này vì mình có biết bạn như thế nào đâu mà khuyên mà đề ra cho bạn 1 cái đích để bạn đi tới.Bạn phải biết vị trí của mình ở đâu nữa chứ.Bạn thử suy nghĩ xem từ nhỏ đến giờ bạn đã thử những việc nào rồi và kết quả thành công - thất bại ra sao => điều này phải do bạn quyết định "Tuổi trẻ lắm ý tưởng,mau thích chóng chán".Như mình đã nói ở trên là bạn bị phân tâm nhiều quá.Tốt nhất bạn nên chọn 1 thứ bạn thích rồi tập trung hết mình vô nó đừng để bị phân tâm sang cái khác.VD:đã học piano rồi thì tập trung vô piano đi đừng thấy người ta đánh ghita hay qua rồi lại chạy sang ghita nó phân tán thời gian,tâm trí của mình dẫn đến chóng chán. Còn nữa khi tập trung làm 1 thứ gì lâu dài thì cũng sẽ xuất hiện cảm giác chán nản.Kinh nghiệm của mình cho vấn đề này là: + Đặt ra những mục tiêu ngắn hạn cho công việc của bạn:Ví dụ:Mình đặt mục tiêu là chơi game đạt lvl 100 chẳng hạn thì mình chia nó ra thành nhiều mục tiêu nhỏ là đạt mốc lvl 10 trong 1 ngày,lvl 20 trong 2 tuần,lvl 40 sau 2 tháng ... => làm bạn đỡ choáng ngợp với mục tiêu đồ sộ bạn đặt ra khi bắt tay vô làm + Biết tự hài lòng và an ủi trước những thất bại của mình:VD:mình không đạt lvl 10 trong vòng 1 ngày mà chỉ đạt lvl 5 thì tự nhủ rằng mình có tiến bộ hơn so với những ngày hôm trước,mình quá giỏi + Khi bạn tập trung làm 1 thứ gì đó thì ban đầu nó sẽ rât dễ dàng nhưng sau đó thì độ khó luôn tăng dần lên.Chính những lúc thế này là những lúc bạn dễ gục ngã nhất.Tốt nhất là giảm nhịp độ tập trung đi tức là thấy chán thì tìm việc gì nào khác làm hay tìm cách giải trí bằng những thú vui nhỏ khác rồi quay lại công việc để làm mới đầu óc của mình đi
Mình cũng đã từng trải qua như bạn. Lo lắng không ngừng về tương lai, không có bất kỳ một đam mê rõ rệt, thích quá nhiều thứ để khi bất chợt nói đến thì chẳng thể nghĩ ra cái mốc meo nào. Nói chung cảm xúc lúc đó phải gọi là tột cùng mệt mỏi... Mình nghĩ đó là do bản thân chưa có định hướng rõ ràng, chưa nhìn nhận được về bản thân mình, và chịu ảnh hưởng từ định hướng từ những con người xung quanh mình. Giống như tự hướng bản thân theo con đường mà không đúng với bản thân mình đang là, đang muốn là, và thực sự là. Tóm lại thì, giờ mình nghĩ, mọi thứ cần thời gian để có thể có quỹ đạo nhất định, cất bước chân đầu tiên thì chẳng ai thấy đâu là hướng bao giờ. Cứ làm việc mình thích trước nhất để tìm ra đam mê đi, còn nếu thực sự sau quá lâu không thấy thực sự đma mê điều gì, thì chọn một công việc ổn định kiếm ăn và dùng thười gian kia của mình để bay nhảy theo cái gì mình thích - đó là cách của mình. Vì rốt cuộc sau cùng thì mình phải xem cái mình thật sự muốn là gì, đừng để bị ảnh hưởng bởi ai cả. Tui đã từng vậy nên tui biết, cái mà mình nghĩ mình muốn - lúc ấy, lúc mà mình bị ảnh hưởng bởi người ta, là cái khiến mình stress nhiều hơn cả, lại cộng thêm mấy cái khẩu hiệu như kiểu " theo đuổi đam mê và thành công sẽ theo đuổi bạn" này nọ và mấy cái khóa học tương đương, rồi còn vụ lập trình ngôn ngữ tư duy nữa. Tất cả khiên bản thân mình có suy nghĩ như ép mình vào một cái khuôn "thành công - hạnh phúc" - mà rõ ràng là bản thân mình (phía sâu bên trong) không nghĩ thế. Mình mắc cái tính lảm nhảm, nhưng mình nghĩ trước hết bạn muốn cuộc sống ra sao, muoonsbarn thân là người như thế nào, hạnh phúc cảu bạn là gì, đơn giản thôi hay vô cùng to lớn kiểu lập công ty này nọ... Từ đó đưa ra những phương hướng cho mình. Đừng vội vã đưa ra những việc mình cần trong khi nó lại hướng đến cái mình không thực sự muốn. Và cái vụ bất mãn "học đại học" hay rộng hơn là với cái con người trong môi trường mình tiếp xúc thì mình cũng hệt như cậu vậy. Nhưng tóm lại là, sau tất cả những cái mà mình trải qua, thì mình học được rằng: mình phải chấp nhận. Chấp nhận ở đây không phải là làm theo họ, mà chấp nhận ở đây là mình kệ họ đi, không liên quan, không thấy không nhìn không biết,..blah blah tương tự. Rồi nếu thực sự những con người ấy có những thứ đụng chạm đến bản thân mình, thì cứ tỉnh bơ coi như không, vì nói thật, mình cũng không là gì để họ thay đổi vì mình cả, ngược lại, họ chả là gì để mình phải đau đầu ảnh hưởng vì họ. Có thể đây là cách nhìn của mình thôi, nhưng mình nghĩ con người thì ai chẳng vậy - có cách sống của riêng mỗi người và chẳng muốn ai đụng đến. Nên thực sự cái giá trị và cách sống, hay cái hướng đến đã khác nhau thì chỉnh nhau là điều hoàn toàn vô dụng. ^0^ Sau những cái lảm nhảm của mình thì mình túm lại là: mình cũng đã trải qua, mình cũng đã vật vã, cũng đã này nọ này nọ như cậu... Nhưng câu hỏi sinh viên năm nhất nên làm gì, thì mình nghĩ rằng sau khi bạn trả lời được câu hỏi "mình muốn mình như thế nào?" thì sẽ trả lời được thôi. Còn nếu giống mình, là kiểu người khó có thể chọn lựa trong mọi thứ - khó có thể dừng lại ở một thứ thì tốt nhất chọn một cái gì ổn định rồi bay rồi xõa theo cái mình muốn là vui - là xong ^o^
Soon I will be gone forever, but that's okay as long as someone reads this!!!! I am only 19 years old, yet I have actually already chosen my last tie. It’s the one that I will wear on my funeral a few months from now. It may not match my suit, but I think it’s perfect for the occasion. The cancer diagnosis came too late to give me at least a tenuous hope for a long life, but I realized that the most important thing about death is to ensure that you leave this world a little better than it was before you existed with your contributions. The way I’ve lived my life so far, my existence or more precisely the loss of it, will not matter because I have lived without doing anything impactful. Before, there were so many things that occupied my mind. When I learned how much time I had left, however, it became clear which things are really important. So, I am writing to you for a selfish reason. I want to give meaning to my life by sharing with you what I have realized: Don’t waste your time on work that you don’t enjoy. It is obvious that you cannot succeed in something that you don’t like. Patience, passion, and dedication come easily only when you love what you do. It’s stupid to be afraid of others’ opinions. Fear weakens and paralyzes you. If you let it, it can grow worse and worse every day until there is nothing left of you, but a shell of yourself. Listen to your inner voice and go with it. Some people may call you crazy, but some may even think you‘re a legend. Take control of your life Take full responsibility for the things that happen to you. Limit bad habits and try to lead a healthier life. Find a sport that makes you happy. Most of all, don’t procrastinate. Let your life be shaped by decisions you made, not by the ones you didn’t. Appreciate the people around you Your friends and relatives will always be an infinite source of strength and love. That is why you shouldn’t take them for granted. It is difficult for me to fully express my feelings about the importance of these simple realizations, but I hope that you will listen to someone who has experienced how valuable time is. I'm not upset because I understand that the last days of my life have become meaningful. I only regret that I will not be able to see a lot of cool stuff that should happen soon like the creation of AI, or Elon Musk’s next awesome project. I also hope that the war in Syria and Ukraine will end soon. We care so much about the health and integrity of our body that until death, we don’t notice that the body is nothing more than a box - a parcel for delivering our personality, thoughts, beliefs and intentions to this world. If there is nothing in this box that can change the world, then it doesn’t matter if it disappears. I believe that we all have potential, but it also takes a lot of courage to realize it. You can float through a life created by circumstances, missing day after day, hour after hour. Or, you can fight for what you believe in and write the great story of your life. I hope you will make the right choice. Leave a mark in this world. Have a meaningful life, whatever definition it has for you. Go towards it. The place we are leaving is a beautiful playground, where everything is possible. Yet, we are not here forever. Our life is a short spark in this beautiful little planet that flies with incredible speed to the endless darkness of the unknown universe. So, enjoy your time here with passion. Make it interesting. Make it count! Thank you!
Xin chào, ở tuổi bạn mình chưa khủng hoảng nhưng mình thấy rất vui vì còn có khủng hoảng tuổi 19, 20,...vv..tuổi 30,40.. tiền mãn kinh ...vv..
đáng ieo ghia ý mình gần giống ý Dương ;___; mình đọc cuốn the selfish gene thì nhận ra là mình chẳng hứng thú với việc truyền lại đám gene của mình cho con cháu đời sau :v và mình thấy mấy thứ tỉ như đóng góp công sức xây dựng hay thành công gì đó thật vô nghĩa :v không ai bắt ai phải tìm cho ra một sở trg hay sở thích, cũng không ai bắt ai phải lưu dấu gì đó, đó chỉ là ảo tg của mình sẽ tồn tại mãi :v vậy á, làm sao cho mình thoải mái là đc :v như mình mình muốn giàu một chút thật đấy :v còn khuyên bạn chọn ra sao hay chọn như thế nào mình không làm được :3
Trong game thì thường chọn Class trước rồi mới chọn Profession sau. Pick Class trước đi, bạn mạnh về stats nào, định rèn luyện thêm về stats nào (sức khỏe, độ bền, trí tuệ, tinh thần, stealth, ... , thích làm Warrior, Healer hay là Mage, Assassin ... ( ). Sau đó dựa vào các chỉ số đã cộng vạch ra đường build hợp lý nhất, chọn ngành/ nghề nào, cần học skill gì, chọn điểm talent nào, trang bị set đồ nào ...
Còn thời gian thì cắp cặp theo học mấy khóa blabla này nọ, khoản cô đơn thì... hãy nhìn xa hơn thế giới này
Lời khuyên của mình là bạn bão lưu điểm, sau đó đi làm, một năm sẽ trả lời được nhiều thứ, chỉ k biết là bạn có gan hay k thôi, nếu k thì chịu đựng chút, sau đó là chịu đựng dài