Thường thì người ta hoang mang khi chưa bước đến tuổi 30. Mà đến tuổi 30 người ta lại tiếc vì sau lại quá nhiều hoang mang vào độ tuổi đẹp nhất đời người. Đó là TUỔI THANH XUÂN nên hầu như chúng ta đều có cảm giác nợ tuổi thanh xuân:-)
Nhiều người như em mà, chị cũng đã từng. Rồi đến 1 ngày " và tôi biết vì sao tôi sống vì đất nước này" Trịnh Công Sơn. Lúc biết rồi thì sẽ rất sợ chết, lúc biết rồi thì cảm thấy mỗi giờ mỗi phút trôi qua thật quý giá!!!
Em là một người ít nói, đúng hơn là không thích nói chuyện. Em nửa muốn giúp mình thoát khỏi điều đó nhưng lại không có can đảm. em đã quyết định theo học một ngành mang tính xã hội, cần giao tiếp, nói chuyện nhiều... Bây giờ thì em lại hối hận với suy nghĩ lúc đó.
Em bị ám ảnh việc phải đứng nói trước đám đông, đêm nào em cũng boăn khoăn rằng ngày mai mình có nên đến trường không, mình có nên nghỉ học không,...nhưng gia đình chỉ có em là leo lên được đến đây, mọi người lại kỳ vọng vào em, em không dám từ bỏ
Xời, hoá ra là vì vụ này à. Đang hối hận à? Chị đến giờ vẫn hối hận này, 8 năm :v cơ mà ai bảo em là học xh phải nói chuyện trc đám đông, phải như này như kia vậy?
Tình hình này diễn ra lâu chưa em. Từ nhỏ hay mới dạo gần đây? Nếu là từ nhỏ thì khó thay đổi, chọn điều khác hợp với bản thân hơn đi em. Còn lại có thể cải thiện nếu em cố gắng ổn định tâm lý, tăng khả năng tập trung. Gắng xây dựng cho mình một hệ quan điểm vững chắc. Ăn ngủ đầy đủ để giảm tác động tiêu cực lên tinh thần
DÀNH CHO THÀNH VIÊN MỚI
Các bình luận trong tin nhắn hồ sơ bởi Chỉ là hạt bụi