1. Mọi người nghĩ thế nào về LGBT+, hôn nhân đồng tính? Tại sao nhiều nơi đặc biệt là châu Á khó chấp nhận hoặc theo kiểu "người khác là LGBT thì được nhưng bạn bè/ người nhà là LGBT thì không chấp nhận được"? 2. Có một giáo viên của mình từng nói đại khái là hôn nhân phải xuất phát vì trẻ em, người đồng tính kết hôn không thể sinh con đẻ cái nên đi ngược lại ý nghĩa hôn nhân. Mình thì thấy thế này: con người khởi đầu kết đôi đúng là để sinh con thật. Nhưng về sau khi xã hội phát triển, sinh con không còn là quan trọng nhất trong hôn nhân mà thay vào đó là tình yêu và mưu cầu hạnh phúc cá nhân. Loại bỏ mưu cầu hạnh phúc của người đồng tính mới là đi ngược lại ý nghĩa của hôn nhân. Mọi người thì nghĩ thế nào? P/S: Hỏi ngu tí, có ai ở đây thuộc cộng đồng LGBT+ không?
1. Mình thấy ko có vấn đề gì. Phần đông mọi người thường nhìn vào cái nổi bật dễ thấy, hoặc quen thuộc, lặp lại nhiều lần và gán nó = "bình thường" => bất cứ cái gì ngược với 2 đặc tính trên là khác thường. Nhưng mà có 2 thứ trên chưa chắc đã là đa số, hoặc đa số nhưng chưa chắc lại là "bình thường". Theo thống kê thì khoảng 5-10% dân số Mỹ là LGBT, nhưng là bối cảnh LGBT chưa được "bình thường hóa". Số kín đáo chưa công khai có thể lớn hơn rất nhiều. 2. Không phải cái gì truyền thống lâu đời, còn tồn tại cũng là tốt. Ngày xưa con người quần hôn và hôn nhân ngẫu phối chứ ko một vợ một chồng từ đầu. Rồi kiểu gia đình nhất phu nhất phụ này cũng sẽ bị thay thế bởi kiểu khác tốt hơn. Với lại sinh con, sex, tình cảm là 3 thứ thường đi với nhau nhưng ko nhất thiết phải ràng buộc. Có sex mà ko tình cảm dc thì cũng có tình cảm mà ko sex dc. Nhu cầu sex ngoài giải trí ra thì chủ yếu bị sinh học chi phối, mà cái này cũng thay đổi qua nhiều thế hệ, thời kì khác nhau. Sinh con cũng tương tự, tùy hoàn cảnh chứ ko phải mục đích duy nhất của lập gia đình hay nghĩa vụ. P/S: quan sát của mình thì NF là nhóm type có khả năng là gay/bi cao nhất và cũng dễ chấp nhận LGBT nhất, do đầu óc mở+đa cảm. Muốn tìm đối tác thì cứ khoanh vùng nhóm này.
Mình nghĩ là nên định nghĩa hôn nhân là gì ý ~ Nếu mà hiểu là sống chung một nơi, share của cải, chấp nhận gắn kết với nhau, tôn trọng, nghe lời, quan tâm, chia sẻ. v.v giữa hai người có tình cảm và vì tình cảm và dựa trên danh nghĩa tình cảm thì tự nó xảy ra thôi, chẳng phụ thuộc người khác (ví dụ như giáo viên của Mara) nói rằng nó có phải là "hôn nhân" hay không đâu ~ bây giờ cộng đồng LGBT đặt cho nó cái tên khác là xong, vd như là "phồn chi" chẳng hạn, hay là "song tu"? Với cả không thể nói không sinh con đẻ cái là đi ngược ý nghĩa hôn nhân được, thế chuyển vào sống chung vs nhau mà không chăm sóc một đứa bé nào đó thì là đi ngc lại nhân loại à :'( Thế gia đình mà vợ vô sinh hay chồng có vấn đề sinh lý thì seo :3... Căn bản nói chuyện chấp nhận hôn nhân là vì LGBT muốn được pháp luật cho quyền của những cặp vợ chồng khác, vd như nhận nuôi con, thừa kế,... Còn về xã hội thì cố gắng dần dần thôi chứ làm sao mà đòi ngay cho được :3 ~ Mình là Bi, tình đầu là nữ, tình bây giờ là nam ~
- LGBT là phong trào chính trị thuần túy thôi. Tranh cãi về bản chất của đồng tính trong giới khoa học bắt đầu từ những năm đầu thế kỷ XX, đến khoảng 50 năm trước thì đột nhiên ngừng lại mà không có kết quả nào, và từ đó đến nay cũng không có bất cứ thêm nghiên cứu nào. Hậu quả của trào lưu này cho xã hội là giờ một đống người tự nhận là gay les bi asexual các thể loại mà không có cách nào xác định nguyên nhân (cái nào do bẩm sinh? Cái nào do tâm lý? Cái nào do ngộ nhận?). Nên nó khá phức tạp. - Cái gì khác thì nó vẫn khác thôi. Mình thừa nhận luôn là mình cảm thấy dị ứng khi nhìn các mối quan hệ đồng tính. Cái này là tự nhiên. Nếu nói tới bình đẳng thì chỉ xét bình đẳng trên phương diện pháp luật, được hưởng quyền lợi tương đương mọi người. Nhiều bạn hay làm quá đà do ảnh hưởng của văn hóa political correctness, kiểu bạ cái gì cũng vơ vào là "phân biệt", rất sợ mấy bạn kiểu thế.
1. Làm nào hạnh phúc thì làm 2. Tại sao ngăn cản ng khác hạnh phúc? Bạn tin vào giáo viên của bạn thì là học trò buồn... Giống topic thương người bên kia có ai nói gì đó về cân bằng trong xh thì phải, vấn đề của nhiều người, còn nói cá nhân thì t nghĩ nếu chỉ suy luận, tưởng tượng bạn có thể biết, còn cảm nhận thì bạn sẽ hiểu. Nhân đây, "thông cảm" với "đồng cảm" khác nhau, gà lẫn trong vịt k bơi được đâu.
Mấy cái gay, bi thì ko biết chứ trc có tìm hiểu asexual thì đọc được các giải thích thế này, phần lớn là nhầm lẫn, chưa rõ ràng về khái niệm: Is Asexuality a FAKE sexual orientation? - Questions about Asexuality - Asexual Visibility and Education Network
Trào lưu hay không, tự nhiên hay không thì ai cũng nên có quyền được chọn người mà mình muốn chung sống. Tình yêu là chuyện cá nhân, miễn không phạm luật thì người ngoài nhúng mũi vào làm gì. Hôn nhân chỉ là sự hợp thức hoá của tình yêu, để cho các bên được đảm bảo quyền & nghĩa vụ của mình. Chính phủ có cho người đồng tính kết hôn hay không thì họ cũng đã yêu nhau rồi, làm sao mà cấm cản được. Cứ cho họ kết hôn luôn đi để họ có được quyền lợi như mọi người.
Theo mình vì lúc đầu vốn ko có vụ đồng tính. Cái đồng tình lúc đầu được tạo ra từ thời đế chế Rome hay Babylon gì đó. Thác loạn trong orgy của Ai cập + văn hóa phẩm đồi trụy trên phố thành Rome thì mọi người bị tiêm nhiễm liên tiếp thì thành cái gọi là văn hóa. Với tớ thì cái tình cảm đồng tính là hệ quả của cái tiêm nhiễm của truyền thông chứ thực sự không ai đồng tính cả ( nếu có thì rất ít , đoán thế ). Kiếu như nếu bạn không đồng tính mà coi phim xxx lắm quá, rồi 1 ngày bạn tự nhiên xem gay xxx mặc dù bạn chả thích, cơ mà vẫn xem, dần dần thấy cũng có cảm giác
^ Rome, Babylon & Ai Cập không phải là những nơi duy nhất có đồng tính, ở đâu cũng có. Kể cả những nước sống tách biệt như Nhật vẫn có mối quan hệ đồng tính giữa các samurai đấy thôi. Đồi truỵ hay thác loạn thì dị tính cũng làm được, sao lại gán với đồng tính? Nếu chỉ xem mà trở thành đồng tính chắc những ai xem phim bạo lực máu me đều trở thành tội phạm hết rồi.
Đồng tính vẫn đang tồn tại, còn có phải inborn hay không thì chưa ai khẳng định được. Nhưng chắc chắn có nhóm những người nhầm tưởng bản thân đồng tính/di tính/song tính vì ngộ nhận biểu hiện đấy. Với mạng lưới thông tin bây giờ, một ý kiến đã có tuổi đời gần năm mươi năm, tức là trải qua ít nhất ba thế hệ mà vẫn chịu những quan điểm trái chiều thì cái trái chiều đó không đơn thuần do "thành kiến với cái mới". Nó chưa được chấp nhận vì nó không có cơ sở hoàn thiện mà lại bắt người ta tin vào: Giả sử mình có con trai mà con mình bỗng dưng thích mặc đồ nữ thì trước tiên mình sẽ tự hỏi xem con mình có mắc hội chứng tâm lý nào không (chẳng hạn: gender dysphoria). Một người thấy mình có các biểu hiện khác với xung quanh cũng sẽ hoang mang tự hỏi như vậy. Muốn thế phải có cách nhận biết. Nhưng không, một trào lưu thì không đưa ra cách nhận biết nào cả. Liên hệ với MBTI: bạn là người hoang tưởng, lập dị, ghét xã hội, ái kỷ, không có bạn bè? Không sao đâu vì bạn là INTX thôi mà. Khi LGBT bắt đầu được nhìn nhận trên khái niệm tâm lý học thì nó được coi là một mental disorder. Cho đến những năm 70 thì nó bị xóa khỏi danh sách các rối loạn tâm lý và các nghiên cứu về nó do vậy cũng dừng lại, nhưng không phải do cơ sở khoa học mà do sức ép từ phong trào political correctness. Các phong trào LGBT đều là các political activity, tức mục đích chính của nó là thuyết phục người ta tin theo lý tưởng nào đó chứ không phải tìm ra sự thật hay nghiên cứu giải quyết các vấn đề xã hội. Sau đó thì truyền thông Việt Nam với bản chất hời hợt sẵn có sao y nguyên trào lưu này về và quảng bá rùm beng cho một cái họ không hề hiểu. Tóm lại phi song tính (dù là tự nhiên hay không) không xấu, cái đáng chê trách là trào lưu của nó, và tất nhiên là truyền thông.