Để tự xác định được type MBTI một cách chính xác cần rất nhiều thời gian và công sức. Mình ban đầu test ra ENTP, và mình tin mình là ENTP suốt hơn một năm trời. Thậm chí mình đọc bài miêu tả ENTP ừ cũng thấy đúng ra phết, thậm chí chưa từng nghĩ rằng mình sẽ có khả năng là một type nào khác ngoài ENTP. Cho đến khi mình gặp một bà chị ENTP 2 năm trước. Và lúc ấy mình mới thấy mình khác một ENTP ở chỗ nào. Sau đó là quá trình nửa năm đi tham khảo mọi người xung quanh về cảm nhận của họ với mình để tự định type lại. Và sau khi biết mình là ENTJ rồi thậm chí có lần làm test mình vẫn ra ISTJ (bài do anh Tiến gửi cho làm demo)╭(╯^╰)╮Cho nên mới bảo làm test nó í ẹ vô cùng tận Không có người hướng dẫn bạn chỉ có cách tự nhận thức thôi. @Ruồi Run Rẩy INTJ không có thần thánh tí nào.. thậm chí khả năng giao tiếp kém của họ làm ấn tượng ban đầu của mọi người với họ tệ vô cùng. Không có cun ngầu gì hết. Mình cũng ghét mấy INTJ lúc mình chưa làm quen lắm, lúc nào cũng ấp ủ mong muốn đấm cho một phát cho đỡ ghét Thôi cuối cùng mình chỉ muốn nhắn nhủ là đừng quá coi trọng type nào trước khi tự định là type của bản thân, nếu không bạn dễ bị ám thị lắm đó :3
Thường thì một cái tôi còn bé nhỏ, một người chưa thực sự định được giá trị của mình sẽ hay suy nghĩ tiêu cực "mình chưa xứng ...", nên hãy xem đối tượng đã trưởng thành ở mức độ nào đã. Một vài biểu hiện chưa nói lên được bản chất, nên mình cũng không thể nói rõ fe phải như thế nào. Nhưng thường thấy nhất là:
@Ruồi Run Rẩy Hờ hờ, INTJ hay không thì "thần thánh" chỉ là một kiểu stereotype. Những tính từ miêu tả như "thần thánh" thực chất có thể tồn tại ở bất kì con người nào và nó được thể hiện một cách riêng biệt, tạo nên sự đa dạng trong ý nghĩa mà tùy thuộc vào mỗi góc nhìn và quan điểm khác nhau. Ai cũng có một sự "thần thánh" đặc biệt INTJ cũng không nhiều người kiểu "trời ban ta cả vũ trụ" thế đâu, cũng bình thường đứng trên đất, ngồi trên cát và ăn kem ngon thì cười như hoa chưa tưới. Nói chung đừng hướng bản thân theo một mô tả nào nhất định, cứ là mình đi và ăn kem có quyền hạnh phúc.
Anw không lạc đề nữa mình quay lại với topic ban đầu. Đây là suy nghĩ của một ENTJ về không gian riêng tư. Thứ nhất, không gian riêng tư là cực kì cần thiết, ít nhất là ai cũng có một chút bí mật không muốn người khác biết tới, với người hay có cảm giác insecure thì lại càng có nhiều bí mật. Thứ hai, không gian riêng tư là nên có. Bởi đôi khi chúng ta chỉ thích những thứ chúng ta chưa biết rõ thôi. Làm ngơ được thì cứ làm ngơ, rõ ngọn ngành rồi không chắc sẽ duy trì được thái độ vui vẻ. (Đây là về mqh không đi tới đích đến lâu dài) Yêu cầu của mình về bạn đồng hành không khó, nhưng lại không rõ ràng. Chỉ cần lúc mình suy sụp, không đề phòng, họ có thể ngồi bên cạnh mình, không nói, KHÔNG HỀ có ý-định hỏi nguyên do, KHÔNG có ý lợi dụng lúc mình đang không phòng bị. Thế là đủ. Tất cả đều được cảm nhận theo trực giác, vậy nên mình mới nói nó hoàn toàn không rõ ràng. Khoảng không riêng tư không phải không quan tâm, không hỏi mà chính là khi người này không tò mò về chuyện của người kia nếu họ không chủ động nói ra. Tò mò xuất phát từ tâm thức bên trong, không tò mò mới thực sự là tự do, còn tò mò mà kiềm nén lại cũng chỉ là cái vỏ bọc lừa dối nhau.
Tạo ra sự bí ẩn là 1 phần của trò chơi hẹn hò. Đặc biệt là đa số phụ nữ thì luôn bị thu hút bởi sự bí ẩn và tính cánh tự mâu thuẫn của 1 người đàn ông. Cơ mà trên lý thuyết thì nói thế thôi chứ mình chẳng hiểu tại sao nó lại như thế :v. Hiểu rõ 1 người khiến mình an tâm hơn, bí ẩn làm mình cảm thấy nghi ngờ và phòng bị. @Thuytien khi một người không tò mò về bạn khi bạn có chuyện thì tức là anh ta không quan tâm tới bạn rồi. Tò mò là bản chất tự nhiên của con người đối với những gì mà họ quan tâm, chỉ có thể kiềm nén nó thôi. Một người biết kiềm nén vẫn hơn 1 người vô tâm.
@nhienphan2808: Hehe, không phải tự nhiên anh nói Fi hay "để trong lòng" đâu. Trong số những người anh biết (trên mạng, ngoài đời, đối tượng để đối chiếu) thì cũng phải đến > 90% những người "yêu nhiều, hận sâu" là Fi. Anh là Te Fi nên không hiểu mấy về Fe Ti, nhưng theo anh thì Fe judging môi trường bên ngoài giống như Te vậy, là nguyên tắc của nó thay đổi theo từng hoàn cảnh, từng thời điểm, còn Fi cũng giống Ti là dùng Ne/Se tích lũy từ từ để làm thành một judging system cho bản thân. Chẳng hạn Fe bị đụng tới thì họ sẽ phản ứng lại ngay (do họ phản ứng lại tương thích với đối tượng và hoàn cảnh lúc đó), còn Fi thì cứ lẳng lặng xếp vào trong system là "bạn này làm mình tổn thương", và cái suy nghĩ này rất khó thay đổi. @Các bạn khác: Stereotype dù không bá đạo như vậy nhưng cũng có cái gốc của nó chứ không phải tự nhiên người ta bịa ra như thế (chẳng hạn các ENTJ mình gặp đều có khả năng phân tích và đánh giá tình huống từ trung bình khá trở lên, tức là nó như kiểu ... bản năng của họ vậy). Nên tiếp cận một cách khách quan, biết thế mạnh để phát huy và biết điểm yếu để lên kế hoạch khắc phục . @Clear : Theo bản chất giới tính thì con cái sẽ bị thu hút bởi con đực alpha (là có các đặc điểm tự nhiên của giống đực nổi trội). Con trai bí ẩn chỉ hút phát nữ ở trong phim thôi (do diễn viên mấy vai ý thường đẹp trai, ngầu ngầu), chứ về lẽ tự nhiên con trai quá ít nói, không xông xáo và không chủ động thì nói chung khó thu hút phụ nữ. Tình yêu về nguyên tắc nó là bản năng tính dục được xã hội hóa (bản năng tính dục khác nhau ở hai loài đực cái) nên theo mình bí ẩn hay không không quan trọng lắm, chỉ cần duy trì được sexual attraction (với các bạn nữ không nên trao thân một cách quá sớm và dễ dãi, với các bạn nam không nên quỵ lụy yếu đuối) là tình yêu sẽ sống được. Nhưng để trở thành một người bạn đồng hành thì như mình nói, sự tôn trọng là không thể thiếu bởi sexual attraction sẽ không còn theo thời gian (mình không ý thức được kết hôn lợi ích hơn sống độc thân ở điểm nào nếu không có sự tôn trọng, nó như nhận thêm vào mình một gánh nặng vô nghĩa vậy).
À, ý mình nói bí ẩn không phải lạnh lùng im im đâu, mà là khi ăn nói tạo ra sự tò mò và thú vị, khiến đối tượng không dễ dàng nắm bắt được bạn. Phụ nữ sinh ra bẩm sinh luôn có nhu cầu cần 1 lượng lớn cảm xúc (các cung bật : vui, buồn, hờn, ghen,...) nên có vẻ cánh đàn ông cũng phải học cánh tạo ra cảm xúc cho họ (cái này cũng là 1 phần của sexual attraction ), mà mình cũng chả quan tâm vụ này lắm, nhứt đầu. Hoàn toàn đồng ý với bạn là sexual attraction không còn mạnh theo thời gian, nên các cặp đôi phụ thuộc nhiều vào nó sẽ tan vỡ sớm. Đã là bạn đời thì nên là bạn thực sự chứ không chỉ là người tình của nhau. Nhưng ngoài đời chắc sẽ không nhiều người đồng ý với tụi mình đâu (đã cố gắng giải thích với 1 vài thằng bạn nhưng vô ích, cứ bị hấp dẫn giới tính 1 chút mà đã tưởng bản thân trúng "tiếng sét ái tình" )
@Clear đó là lý do vì sao mình nói là điều mình muốn không hề rõ ràng. "Tò mò" theo bạn hiểu đi lệch với "tò mò" theo ý mình nói rồi :3 @cercavie01 stereotype (hay bất cứ nhận định chung nào) không có ý xấu, quy chụp nếu biết cách tiếp thu đúng mực. Nhưng tiếp thu theo kiểu "NT có khả năng phân tích, tư duy" = "NT nào cũng giỏi các môn khoa học tự nhiên đòi hỏi tư duy", hoặc những câu nhận định như "INTJ = kì quặc, mastermind, giỏi dị, thần thánh" thì rất không khách quan và có tính quy chụp cao, nhất là với những người đang confused thì không nên tiếp xúc với các type qua keywords hay stereotype.
Nếu mình không lầm thì hai sự tò mò theo ý của 2 bạn khác nhau. Tớ thấy tò mò của @Thuytien giống kiểu này hơn là kiểu @Clear A: "Hey, how was your day?" B: "It was boring. I fired someone." A: "Well then, do you want a drink?" B: "Aren't you interested in who it was?" A: "Well, whoever it was, I trust your judgement. Now, your drink?" B: "Black with two sugar, please." Cũng như những bài trước đã nói về sự tin tưởng thì đây cũng có thể nói là một dạng tin tưởng. Tin tưởng đủ để không tò mò với những quyết định, những suy nghĩ cũng như mọi thứ liên quan đến "không gian riêng tư", không gian mà người đó có toàn quyền quyết định và kiểm soát. Và nếu như cuộc nói chuyện kia không xảy ra với cô gái B nói cho chàng A biết rằng cô đã đuổi việc ai đó thì chàng trai sẽ vẫn nói câu "em uống gì chứ?" rồi để những gì liên quan đến sự buồn chán của cô gái cho riêng cô ấy. Và như @Thuytien và @Clear có nói thì chỉ cần ngồi lại, bên cạnh nhau và không nói, đơn giản là cho người ấy biết sự tồn tại của mình, sự quan tâm và sự "luôn ở đó" của mình thì sẽ ổn. ... Ờ, vậy đó
Trong trường hợp kia, tớ thì lại luôn nghĩ hỏi như vậy là một cách thể hiện sự quan tâm thôi... Nếu mình không hỏi hay không có phản hồi gì về câu chuyện người đó nói thì người đó sẽ có cảm giác mình không quan tâm đến người ta; và tớ nghĩ cảm giác được kể lể và được hiểu 'tại sao lại cư xử như thế' nó tuyệt hơn là người kia không quan tâm hoặc hiểu mà không hỏi gì(vì khi hiểu mà không hỏi gì thì sẽ bị nghĩ là không quan tâm). (Tất cả chỉ là tớ nghĩ thế, nên có lẽ tớ từng gây sự khó chịu cho nhiều người mà không biết rồi..). Còn về không gian riêng tư trong tình yêu,đối với tớ nó là quan trọng. Tớ cũng nghĩ giống bạn @Wonders :