[Ngày hôm nay]

Thảo luận trong 'Giao lưu-Tâm sự' bắt đầu bởi dfuz6, 11/2/16.

  1. Thiên Di

    Thiên Di Guest

    "Cause I never knew, I never knew
    You could hold moonlight in your hands"
    Hôm nay đã thử khác đi một chút, nhưng hình như hơi sai sai ^^ Thôi quay về là chính mình.
    Nhận được email của người bạn cũ. Và email từ hai người bạn khác. Đọc xong mail ngẩn ngơ lâu lâu.
    Tiếp đó, nhận được kết quả trúng tuyển nhóm tình nguyện hè. Mình mỉm cười nhẹ nhõm.
    Dự án viết của nhóm nhận thêm được một bài thơ mới, cả nhóm ai cũng vui, vừa đọc thơ vừa cười hạnh phúc.
    Mấy bữa nay mình như một nỗi buồn nhỏ, đang chậm rãi thở. Nhưng mà, đến hôm nay thì mình cảm nhận mình đã dễ chịu hơn với nỗi buồn nhè nhẹ đó, và mình thấy lòng mát mẻ. :)
    Đôi khi, mình nghĩ rằng, vì sự xuất hiện của mình quá nhẹ, quá yên ắng, liệu có khi nào nó phai nhạt và biến mất luôn trong lòng mọi người không? Mình băn khoăn, và thật sự luôn đấy, mỗi khi có một người nào đó ra đi, mình đều thấy buồn. Buồn xa vắng. Âu cũng là cái duyên, duyên rời thì người đi. :)
    Mình có một đặc điểm không biết mình có nên vui không : Mình dễ tha thứ, hoặc, mình không giận ai lâu bao giờ. Mặc dù đôi khi cũng muốn lắm. Mình nghĩ là : Ôi bạn ấy chẳng coi mình ra cái gì cả, mình giận quá. Nhưng đâu phải đâu, mình quên ngay sau đó. Cái còn đọng lại có khi chỉ là niềm tiếc vì một người đã rời đi, tay mình không đủ sức níu giữ chiếc thuyền cô độc ấy ở bên mình làm bạn. Mình đôi khi suy nghĩ quá thực, tình cảm quá đỗi bình dị, bình thường. Còn bạn thì lại có những cảm xúc khác, ở những miền khác, mà trái tim mình không hiểu. Mặc dù mình rất muốn. Hoặc có thể là bạn không muốn chia sẻ. Đại khái thế.
    Trước đây cũng vậy, không hiểu sao mình vẫn không cảm thấy giận gì Cá. Mặc dù chính tay người bạn thân nhất ấy, đã đẩy mình vào một cái hố sâu. Trong một ngày, cái bình tình bạn bị đập tan. Sau khi có hiểu lầm, ngay lập tức Cá chặt đứt tất cả mọi kết nối mà mình có với cộng đồng vào thời gian ấy. Cái hố hiểu lầm ngay lập tức nhấn chìm mình, nhưng tuyệt nhiên mình không giải thích, không nói lời nào. Những ngày mà đến lớp cũng là một việc khó khăn, và mỗi lần đọc những lời bình luận đầy ác ý trên mạng là mình chỉ muốn chết. Có những ngày tồi tệ như thế. Một mùa đông rất lạnh, rất lạnh.
    Nhưng trời thương, mình vẫn có bạn. Những cái nắm tay, những cái ôm nhẹ nhàng . một đứa bạn khùng đã quay trở lại- từng cười phá lên rồi tặng tôi hơn một cái cốc đầu, khi bảo, "mấy giờ rồi mà vẫn còn tin chỉ cần mày trong sạch thì mọi người sẽ hiểu ? Cuối cùng là chết vì ngu". Đó là khi bạn biết bạn có một người bạn nào đấy sẽ ở lại với bạn, khi mà cả thế giới quay đi.
    Thế là mình cũng đi qua những ngày tháng đó, những ngày mà tóc cắt cực ngắn, cô đơn. Bây giờ mọi thứ lại bình thường trở lại, mình vui vẻ hơn, mình mở lòng hơn. Mọi thứ bình yên và ấm áp.
    |Đứa trẻ sâu sắc không phải đứa trẻ có thể viết về những nỗi buồn với ngôn từ đẹp đẽ dịu dàng, càng không phải đứa trẻ luôn im lặng yếm thế mang trong mình bi kịch. Cũng không phải đứa trẻ biết cách tìm một nơi đủ kín lặng để cứ thế khóc oà. Mà chính là những đứa trẻ vẫn có thể nhiệt thành cười vang và ôm lấy mọi người sau khi đi qua tất cả những điều ấy. Là những đứa trẻ không cố gắng tỏ ra toàn vẹn, mà ý thức được sự bất toàn của chính mình và mở lòng với mọi sự bất toàn của mọi người. Là những đứa trẻ không bao giờ chỉ làm những việc lạ kì, mà khi được hỏi sẽ luôn ân cần giải thích lí do chúng làm việc đó. Chúng biết cách tỏ ra đơn giản để được thấu hiểu. Chúng biết dùng nỗi đau của chúng để lần nữa yêu lấy thế gian này. Mình ngưỡng mộ những người như vậy. Mình muốn trở thành những người như vậy.| -Lem-





     
    Anita, Ginny, nhan 1 thành viên khác thích bài này.
  2. cecilia.n9b

    cecilia.n9b Guest

    Hi, mình có một người bạn, lúc cấp 3 rơi vào tình trạng khá giống trên á. Nào là chị e tốt nhé, "sau này nếu m ko thành công thì t sẽ nuôi m" các kiểu nhé, sau đó quay qua đâm bạn mình một cú nhớ đời chỉ vì lý do ko thể khen đc.

    Bạn mình lúc đó bị bài xích, bị ghẻ lạnh, bị cô lập. Nói xấu sau lưng là bt nhé, càng ngày càng quá đáng, nói thẳng mặt luôn. Có lần còn bị nói tức đến mức bỏ chạy vào wc, vào theo thì thấy nó lấy nước mắt rửa mặt mếu máo nói với mình:
    "Mn đều là người, đều là bạn tại sao lại có thể đối xử với t như vây? T ko làm gi sai cả, với họ lại càng ko, tại sao? Mỗi ngày đi học đều giống như đia ngục, t chịu ko nổi, t ko muốn đi nữa, t muốn chuyển trường".

    Mình vừa lau nước mắt cho nó vừa vận dụng hết vốn liếng ra khuyên:
    "M ko sai, sai là ở lòng người. Nhiều lúc ko phải do m sai nên họ thế mà là họ muốn nên thế, ko cần lý do, ko cần đúng sai. Đối với mấy thể loại như vậy đòi hỏi lý do, đòi hỏi công bằng j đấy thật sự là hơi ngu. Chuyển trường á, đừng đùa, m nỡ bỏ t á. Với cả qua trường khác m bảo đảm chuyện ntn sẽ ko xảy ra? Tỉnh đi cưng, thể loại người ntn rất đông rất nguy hiểm trốn ko thoát đâu. Trốn tránh vấn đề nó vẫn nằm yên ở đó chứ ko giải quyết đc, phải đạp bằng nó xong bước qua mới ok. M ko thấy như vậy thì oai hơn à, trốn cứ hèn hèn kiểu j ấy. Địa ngục á, địa ngục mà có t thì phải nói là tam sinh hữu hạnh á nha. Yên tâm đi, t với m phá nát hết, để tụi kia ko còn đất để chơi nữa, phải cuốn xéo ra chỗ khác, xem ai cười tới cuối cùng."

    Vừa dỗ vừa dụ, mãi mới chịu yên. Sau đó, mấy đứa kia thấy m tối ngày bám sát nhỏ bạn thì bày đặt chơi trò dụ dỗ, khuyên bảo bo xì ra đi, tụi t muốn tốt cho m các kiểu. M khinh bỉ, nói thẳng mặt từng đứa:
    "Người là là sinh vật sống theo quần thể nhưng xét cho cùng vẫn là loài sv bậc cao, đứng đầu trong chuỗi thức ăn tất nhiên phải suy nghĩ và hành xử thông minh hơn các loài khác. Nhìn lại tụi bây t thật sự hơi cảm thấy nghi ngờ, thích hùa nhau bắt nạt một đứa yếu bất kể sự thật, bất kể đúng sai hay tại mấy đứa chưa tiến hóa xong. Ai tốt ai xấu ai, tự t có đánh giá, ko phiền mấy đứa chưa tiến hóa như mấy đứa dạy đời. Còn muốn cô lập t á, thoải mái đi nhắm làm đc thì làm."

    Sau đó thì "náo nhiệt" suốt một thời gian nhưng mưa dù to ntn thì cũng phải có lúc tạnh thôi.

    Có lẽ do chuyện này nên 2 đứa m đặc biệt gắn bó hơn. Đến h, dù nó chuyển đi xa rồi nhưng 2 đứa vẫn thân thiết, facetime thường xuyên có khi còn hơn ny đấy chứ =]]
     
    Thiên Di thích bài này.
  3. Thiên Di

    Thiên Di Guest

    Ôi cảm ơn bạn đã lắng nghe câu chuyện lảm nhảm của mình ^^
    Thật sự quãng thời gian đen tối đó mình đã rất khổ sở. Bây giờ thời gian trôi qua, mình tưởng như đã quên rồi đó bạn. Nhưng không, mỗi khi có ai đó nhắc lại hoặc điều gì đó làm mình gợi nhớ lại thì mình vẫn đau đớn như thường. Bạn rất giống một người bạn của mình, bạn ấy đã ở bên cạnh mình trong lúc khủng hoảng nhất ấy. Ai cũng bảo với bạn ấy là : Trời ơi, con nhỏ đó abcxyz ... lắm, đừng chơi với nó nữa kẻo bị xa lánh hết đó. Nhưng bạn mình không sợ, bản vẫn ở bên mình. vì bản hiểu mình. Tụi mình đã trở nên thân thiết như thế.
    Cảm giác đó vừa thương yêu lại vừa biết ơn nữa. Tại đôi khi yếu đuối quá, mình không dám lên tiếng, tưởng như gục ngã đi được. Với lại giống như là chấn thương đầu đời vậy, đặt hết niềm tin, tình cảm, rồi đột nhiên mất bạn. Mất bạn là điều mình đau khổ nhất. Rồi sau đó còn bị tiếp tục như thế nữa.
    Mưa lâu rồi cũng tạnh thôi, bạn nói đúng thật ^^ Nhưng vết thương thì chắc khó có thể lành.
    Có điều bây giờ thì mình cảm thấy mình trưởng thành hơn rồi ^_^ :3 =3= Lạc quan hơn, tin tưởng hơn.
    Cảm ơn những người bạn như cậu lắm, thật đấy.
     
    cecilia.n9b thích bài này.
  4. Huyên Linh

    Huyên Linh Guest

    Mình cũng từng bị tẩy chay :v Cũng trách mình thôi :>
    Cho tới một hôm cái đứa nó đầu têu tẩy chay mình nó bị tẩy chay, mình đã đi bảo vệ nó, chơi với nó :> Rồi để nó lợi dụng mình mà không biết, rồi nó lại khiến mình bị tẩy chay lần nữa :>

    Nói chung là, mình rút ra được kinh nghiệm là, hãy thật hiểu một người, hãy thật hiểu mối quan hệ giữa mình vào họ, tại sao và như thế nào, nó sẽ dẫn tới đâu. Hãy dừng lại và ngẫm thật kĩ. Không có gì không đâu, và khi biết lí do rồi thì wèo, bạn sẽ thấy nó giống tất nhiên hơn là lỗi của ai, và điều đó giúp mình dừng lại việc đau khổ liên miên. Vì tất nhiên mà, kiểu gì cũng sẽ xảy ra thôi.
     
    Ginny, Thiên Dicecilia.n9b thích bài này.
  5. cecilia.n9b

    cecilia.n9b Guest

    Mình cũng đang hưởng thụ đấy chứ vì bạn viết văn hay mình đọc rất thích.
    Mình cảm thấy mỗi chuyện xảy ra trong cuộc sống này đều giống như thử thách để bản thân càng ngày càng hoàn thiện hơn mà quá trình đó ko tránh khỏi bị thương.
    Bị thương để lại sẹo, thỉnh thoảng lại nhức nhối là chuyện bt giống như nó đang nhắc nhở "đừng quên, đừng để nó lặp lại" cũng như một lời động viên "nếu mình đủ mạnh mẽ sẽ ko ai có thể làm mình bị thương nữa, mình bị thương đơn giản là vì mình cho phép họ làm tổn thương mình thôi". Nếu ko thể quên đc thì đừng miễn cưỡng mà biến nó thành động lực đi. ^-^
     
    Thiên Di thích bài này.
  6. cecilia.n9b

    cecilia.n9b Guest

    Đứa đó lầy zữ vậy, e gái tốt bụng quá rồi.
    Cái này là "vô tâm"-là e đối "hữu tâm"-là nó, thiệt thòi tất nhiên ko thể trách e đc, miễn e ko thấy thẹn với bạn thân là đc. Ừm chị thấy đúng là lần sau có tốt cũng nên sáng suốt nhìn rõ tí, ko lại rước một con "bạch nhãn lang" về nữa thì xui.
     
    Huyên Linh thích bài này.
  7. Huyên Linh

    Huyên Linh Guest

    Vầng sau vụ đó em nghiệm ra chỉ cần em không để tâm là chẳng có ai làm gì được em = )) Nên em cũng cân bằng được độ nhạy cảm của mình, trước em còn nghĩ mình HSP (highly sensitive person) ấy >~>

    Dĩ nhiên là em vẫn rất quan tâm tới những người gần em, cơ mà người ngoài cũng chỉ là người ngoài thôi, hiểu gì đâu mà nói = ))
     
  8. cecilia.n9b

    cecilia.n9b Guest

    Ừm nhiều lúc lạnh nhạt tí lại tốt, lo quá sẽ rối. :14:
     
    Thiên DiHuyên Linh thích bài này.
  9. Thiên Di

    Thiên Di Guest

    Hmmm. Thiệt ra để hiểu kĩ một người thật khó. Đôi khi thân thiết nhưng chưa chắc đã hiểu hết, và có khi hiểu rồi đấy, nhưng sự thật lại không phải như mình hiểu :'< Hoặc vì do mọi thứ luôn luôn thay đổi, nên mình cũng thay đổi, bạn cũng thay đổi, đến một ngày nào đó mối quan hệ sẽ không như ban đầu nữa. Bản thân Di thì Di từng trách mình rất nhiều :v sau này thì không, bởi vì nghĩ đi nghĩ lại nếu cho quay ngược thời gian, cho lựa chọn thì Di vẫn làm như thế. Và tất nhiên, "kiểu gì cũng sẽ xảy ra thôi" :D
    Hầy, dừng được việc đau khổ liên miên rồi, thấy cũng may :D Hì.
     
    cecilia.n9bHuyên Linh thích bài này.
  10. Huyên Linh

    Huyên Linh Guest

    :v Chúng ta bên tâm sự nhiều hơn để giải toả nỗi lòng : ))
    #team_tâm_sự
    Thật ra con ng và mqh luôn "on the move" ấy. Thay đổi luôn luôn. Mối quan hệ bền chặt là mối quan hệ không phải là mối quan hệ không có sự thay đổi, mà mối quan hệ mà hai bên chấp nhận được sự thay đổi của nhau.

    Dĩ nhiên Linh tin có một số điều trong một số người sẽ không bao giờ thay đổi, nó làm nên cốt lỗi (hay gọi là trục) của mối quan hệ đó. Nế vượt qua được giai đoạn đầu thì Mối quan hệ cân bằng là mối quan hệ xoay quanh trục với tốc độ phù hợp với cả hai :> hay người ta gọi là hiểu nhạ đủ để chấp nhận những phần chưa hiểu (và có thể là sẽ không bao giờ hiểu) Mỗi ng là cả một vũ trụ riêng, và để cân bằng chính nó thì vc không để cho ng khác xâm lấn quá nhiều là điều tất yếu.
     
    Ginny, Thiên Dicecilia.n9b thích bài này.

Chia sẻ trang này

XenForo Add-ons by Brivium ™ © 2012-2013 Brivium LLC.