điều làm mình hứng thú tìm hiểu bất kì thứ gì bắt nhịp hứng thú của mình, khi mà tự mình đặt câu hỏi và tự giải quyết vấn đề bằng cách xâu chuỗi hệ thống các giải pháp. điều làm mình chán nhất là làm lặp đi lặp lại một việc mình cho là vô nghĩa hoặc kém hiệu quả, ngồi không ko có j để động não, tham gia một sự kiện mà chủ yếu là có mặt cho vui ko hoà đồng đc. động lực của mình gồm thoả mãn nhu cầu cá nhân, còn để bùng nổ là sự tức giận xuất phát từ sự bất mãn đối với sự thiếu hiểu biết, thiếu hiệu quả dẫn tới hệ quả ko muốn mà có thể tránh một cách nhẹ nhàng. Nếu buộc phải kết luận mình thường kết luận mở dẫn ra nhiều hướng rồi quy nạp cho ng nghe lựa chọn đáp án. Đặc biệt rất không thích để cảm xúc ảnh hưởng tới kết luận của mình nhưng đó là điều khó tránh khỏi. Còn nếu ai đó chỉ hỏi chơi ko cần mình phân tích thì nghĩ thoáng các dữ liệu như cuốn phim chiếu nhanh và ra luôn đáp án ko để ý đúng sai lắm, để ng ta chữa cho mình nếu sai để nạp thêm kiến thức. Mình muốn hỏi @NTJ và STJ thường làm gì khi cảm thấy cô đơn, chán nản. Nếu cô đơn có biểu hiện gì cụ thể ko? điều j làm bạn cảm thấy đau lòng, bất mãn và tức giận plan của bạn có rõ ràng ko, rõ ntn và plan cho tương lai mình bao xa. Lúc rảnh rỗi hay thường thích làm j?
1. Khi gặp vấn đề nan giải thì tìm cách giải quyết ^^ (google, tham khảo những người có chuyên môn kết hợp tự tìm hiểu nữa, giải quyết từng cái một, chia nhỏ ra fix dần...và đôi khi fix được đôi khi tuỳ duyên) 2. nghe thôi 4. đi ngủ thôi chứ làm thế nào ^^ những thứ phức tạp và lộn xộn nếu ko có đủ kiến thức về nó và khả năng suy luận thì chả bao giờ hiểu được 5. như ad bự Không )
Hai câu này mình trả lời chung nhé. Thường kiếm gì đó để giải trí hoặc kiếm ai đó để "tâm sự", tóm lại là hướng sự chú ý ra thế giới bên ngoài. Những hoạt động giải trí: Nghe nhạc: hầm bà lằng, nhưng thường nghe thì có classical (symphony,...), instrumental, US-UK, J-pop, nhạc Trung. Đọc: truyện, sách khoa học, xem tin tức công nghệ, kiến thức, khoa học, xã hội trên internet. Quyển truyện trinh thám cuối cùng đọc tính tới thời điểm hiện tại là " Một đời không đủ" (the big picture). Đi du lịch (nếu có thời gian dài), đi chơi cùng bạn bè và gia đình. Chụp ảnh: mình thích chụp cảnh thiên nhiên hùng vĩ hoặc mấy nơi mình cho là đẹp Chơi game hack não. Xem phim khoa học viễn tưởng, hành động, trinh thám, có khi là siêu nhân. Biểu hiện cụ thể là thường cảm thấy trống rỗng cộng thêm vài cảm giác vd như cảm thấy cả thế giới đang phản bội mình,.. v...v... có nhiều cảm giác không biết diễn tả sao. Cái này thì nhiều lắm, giờ chắc không nhớ hết. Tiêu biểu việc làm mình thấy tức giận và bất mãn là sự thiếu hiệu quả (có khi của mình và cả người khác), đụng phải người bảo thủ cố chấp,... việc mình cảm thấy đau lòng là người khác không tôn trọng mình và thành quả của mình. Rõ với mình nhưng có lẽ không rõ đối với nhiều người. Thường plan của mình chỉ bao gồm những điểm chính phải làm. Mình plan cho cả đời nhưng có thể điều chỉnh theo thời gian nếu đột nhiên phát hiện muốn làm việc gì thêm.
Mình có vài câu muốn hỏi, một số câu không hẳn là điều các bạn sẽ làm mà là điều các bạn suy nghĩ/cảm thấy/đưa ra kết luận cho một vấn đề nào đó. Dù một vài câu không có duyên lắm nhưng vẫn mong được hồi đáp: NFJ: Nếu thấy một điều gì đó làm bạn khó chịu các bạn có ý định muốn trừng phạt những kẻ gây ra điều đó không? NFP: Bạn cảm thấy như thế nào và sẽ làm gì khi người khác không chịu hiểu bạn? NTP: Bạn thấy sao và hành xử như thế nào khi người bạn đặt niềm tin không giống với những gì bạn mong chờ ở họ? NTJ: Khi thuyết phục người khác điều gì đó, các bạn có đưa ra những ví dụ ảo được rút ra từ một quy luật mà bạn nhận thấy chứ nó chưa từng được bạn chứng kiến? Giả sử quy luật bạn rút được là sai và có những quy luật mới chưa được nắm bắt thì bạn có gạt bỏ quy luật cũ đó để tiếp nhận quy luật mới không? SFP: Các bạn đối phó với các cảm giác bản năng như thế nào? SFJ: Các bạn mong muốn điều gì ở cảm xúc của những người cụ thể và những nhóm người xung quanh bạn? STP: Các bạn nhìn thấy điều gì ở một người bạn thấy thương mến lúc đầu tiếp xúc? STJ: Khi người khác chỉ ra lỗi của bạn, các bạn có thừa nhận và thừa nhận nó như thế nào? @lemming: vừa hỏi một người là istj câu tương tự lemming và cũng nhận được câu trả lời tương tự@rin. Mình hỏi thêm thì người đó bảo có nhớ về quá khứ nhưng không để quá khứ ám ảnh hay chi phối... cũng khá bất ngờ. Không hiểu sao đúng là người ngoài thấy istj có vẻ bị hành hạ bởi ứ tồn ký ức như lemming nói Có thể do dom func là Si nên họ không có nhận thức về nó. Họ vẫn là những người dùng Te Fi
Có. Đầu tiên sẽ check độ đúng đắn của quy luật mới. Nếu đúng thì sẽ xem cái của mình đưa ra ban đầu có thực sự chệch quỹ đạo với quy luật mới không? Nếu có thì sẽ check quy luật mới xem có bao gồm luôn cái cũ và các ngoại lệ chưa được chứng minh bởi cái cũ không? Hoặc chứng minh cái cũ là sai không? Nếu các điều trên xảy ra thì lấy luôn cái mới.
cái này thì ko care lắm, tại Đ bao gồm sự thất bại trong mong đợi của mình về ng khác rồi. Thế giới quan của Đ là sự thật luôn đa diện và ko có gì hoàn hảo. Nếu ai đó mình đặt niềm tin ko như mong đợi, thì đó là tại mình đặt kì vọng cao quá, bản thân họ ko có lỗi. :/
- Không thích giao tiếp nên không có biểu hiện khác thường khi cô đơn. Nếu cảm thấy cô đơn vì một bất ổn tâm lý nào đấy thì sẽ tìm hoạt động cân bằng lại để không có thời gian trống. - Bất lực vì điều gì đó mình muốn nhưng lại ở ngoài tầm kiểm soát. - Dài hạn thì mình chỉ có ưu tiên gì hơn để dựa vào đó sắp xếp cuộc sống thôi (vd ưu tiên sự nghiệp hơn tình cảm), còn plan ngắn hạn thì tùy vào tình hình cụ thể, nếu thấy phù hợp thì luôn sẵn sàng thay đổi. Chơi game trên console, đánh cờ, thi thoảng đi chơi với bạn bè. Hồi trước thì có, giờ thì không, nếu chưa kiểm chứng được trên thực tế thì ko đem đi thuyết phục người khác.
-Cô đơn: Ko hay thấy cô đơn lắm. Nếu buồn chán thì thường mình hay kiếm việc để ra ngoài đường. -Bất mãn: Trở nên vô dụng, thiếu tự tin. Đói, đau, thiếu tiền và buộc phải nhún nhường trong chuyện quan trọng với mình. Đau lòng thì chắc chỉ có thể là người hay thứ của mình mới làm mình đau lòng thôi. -Plan: thường khá rõ nếu nói về mục tiêu và xét trên các lộ trình lớn. Chi tiết thì mình có thể thay đổi miễn là nó đáp ứng cho cái tiên quyết. Bao xa thì thường ko có mốc chi tiết, mà chỉ là tầm khoảng thời gian nào. Với những task nhỏ thì thường mình khoanh vùng deadline phải hoàn thành rồi sẽ linh động sắp xếp làm chung với việc khác khi thuận tiện trong quá trình thôi. -Lúc rảnh thường nghe nhạc và coi gameshow hay mấy xu hướng/ thông tin đang thịnh hành (trong những vấn đề mà ng thân đang quan tâm, ví dụ với em gái thì là Kpop, với mẹ thì là thiền/ start-up, với bạn bè lại khác etc. nói chung tuỳ từng người và độ quan trọng mà sẽ tự update cho mình thông tin liên quan.)
-Hai câu đầu: nếu không thực sự ảnh hưởng gì quan trọng thì mình cho qua. -Câu 3: Với tuỳ người và tuỳ việc. Nhưng thường là không trên thực tế. Với những luật mới mình hay có xu hướng gom chung với cái cũ nếu còn dùng dc, nhưng nếu không thì sẵn sàng lọc lại thông tin thôi. -Câu 4: Dùng thói quen lành mạnh để khống chế nó chứ không phân tích lý tính hay logic, vì đấy là những xu hướng cấp cao, mình nhận thức rõ là chúng sẽ cần thời gian dài hơn để xử lý. Một cách khác là nhảy luôn đến hậu quả sẽ phải gánh chịu và nếu nó đủ quan trọng thì mình sẽ gạt bỏ bản năng dc. -Câu 5: Mình thật ra không thích ng khác chỉ ra lỗi của mình lắm, đặc biệt nếu nó ko thực sự cần thiết phải sửa. Với người thân thì mình sẽ khó chịu ra mặt, với người ko thân thì mình sẽ lơ luôn và chuyển chủ đề khác. Tất nhiên nếu thấy quả thực cần thì mình sẽ sửa, nhưng trên hành động chứ không phải lời nói.
Thì thôi, vì đằng nào mình cũng không có nhu cầu muốn cả Thế Giới phải hiểu mình Một chuỗi hành động ý thức và vô thức, để kết quả cuối cùng là nó tỏ tình với mình :v