[Ngày hôm nay]

Thảo luận trong 'Giao lưu-Tâm sự' bắt đầu bởi dfuz6, 11/2/16.

  1. liperdo

    liperdo Guest

    @Pennyworth truyện gì nữa vậy?
    Số lượng bộ tài liệu cần in quá lớn, may là không in hết, in hết là không có xiền ăn trưa rồi. @@
    Tui thật thảm mà, ngồi học như vịt nghe sấm. Thầy giảng thì không hiểu, ổng dạy còn khó hiểu hơn ngồi nhà đọc tài liệu. :11:
    Điểm thì thấp, giờ phải cố lên mới hi vọng kéo được. Không kéo được thì 2 năm nữa xác định luôn đi. :10:
    Đang gặp vấn đề với sự tập trung. Dạo này hay sao nhãn quá! Kiểu như ăn chơi quen rồi hay sao á. :20:
     
    Anh ĐậuPennyworth thích bài này.
  2. Thiên Di

    Thiên Di Guest

    Linh à, hôm nay Di đã phải vào đây, vào cái giờ này, để tìm lại bài post này, như một sự ủi an.

    Đôi khi Di nghĩ, tại sao nỗi đau lại có thể lớn đến thế Linh nhỉ, phải chăng là quá nhạy cảm, quá mong chờ, quá lãng mạn mơ mộng như Di thì sẽ luôn buồn. Để khi buồn và khóc nhiều thế này, chẳng biết kiếm ai giữa thế giới thực này hơn là quay về chốn mộng ảo tìm kiếm cố nhân từ xưa rất xưa để khóc những chuyện xa xăm.

    Di đau lòng lắm, cảm giác không khác gì ngày xưa, đau đớn vô cùng nhưng không biết làm thế nào cho phải. Di nhớ có lần Linh nói là Linh xin lỗi Di. Buồn Linh không à, có chứ, có những khi Linh lạnh lùng với Di rất nhiều. Nhưng làm sao giận được, mỗi khi đau đớn đến nghẹn thở là có Linh bên cạnh, dù Linh có yêu ghét gì Di đây, thì những cuộc gọi điện hát hò tâm sự khi ấy thật quý giá biết bao. Di đã luôn coi Linh là bạn.

    Chúng mình lớn lên nhanh quá, 1 năm nhắm mắt đã trôi xa hơn rất nhiều rồi. Di đã thật mạnh mẽ, Di luôn tươi cười và hạnh phúc, Di chưa bao giờ nghĩ rằng mình lại quay về những cảm giác đó một lần nữa. Vào một ngày bất ngờ, không báo trước. Di cảm thấy không biết làm sao mình có thể buồn đến thế, rồi tưởng như quên, rồi lại buồn như thế. Nhưng thôi rồi những ngày đau đớn cùng cực, Di biết mình rồi sẽ đi qua hết những mùa giông bão. Nhưng trong cơn bão, chỉ nhắm mắt không biết làm thế nào để qua.
     
  3. surphi10

    surphi10 Guest

     
    Anita thích bài này.
  4. rinlovegood

    rinlovegood Guest

    Thằng bạn tên Nguyễn Trung Tính,nó đặt tên fb là Tinh Trung Nguyen, sau đó nó bị gọi là Tinh Trùng Nguyễn =))
     
    Đỗ Đức LongAnita thích bài này.
  5. lemming

    lemming Guest

    Thìa, đũa, bát... nhà mình cứ đương nhiên mất tích và giống như mấy món bửu bối của đô rê mon, lúc cần chả thấy đâu :D . Hành, tỏi, mắm muối, tiêu, mật ong, thứ gì cũng vơi dù có mấy khi ăn (dù chăm mua). Dao có hai con sắc biến mất cả hai. Đi đòi hàng xóm nó bảo k biết, rồi tình cờ hôm thấy nó lúc mang ra khỏi phòng con nọ con kia, mình đòi tiếp thì nó đưa trả một con. Bột giặt cũng biến mất, chổi lau nhà hoặc cọ xí cứ tự động chui vào phòng vệ sinh nhà nó. Chai Vim vừa mua chả dùng bao giờ từ ngày mình đi sớm về khuya bỗng chốc đã cạn còn 2 giọt :D. Tủ lạnh nhà mình ngổn ngang đồ ăn thiu nhà nó để cuối tháng mình cọ hết đống cặn đó (toàn tôm, cá xứ Thanh để lâu trong tủ mùi rất ghê)... Ấm siêu tốc: dùng. Giẻ rửa bát: dùng (mình thấy bẩn quá nên mua cho 5k cái giẻ mới bảo em dùng riêng đi nó vẫn thích dùng giẻ sạch được giặt thường xuyên nhà mình). Nhà có 5 cái thìa mà lúc cần dùng trong phòng nó cả 5, hỏi nó bảo em chưa rửa, thế bao giờ mày rửa, cười hì hì, vậy mình phải rửa mới có cái dùng chứ sao. Bảo em đừng dùng nữa nó bảo em tưởng của nhà em, em mua à, dạ không hồi đó mang quê lên có một cái thấy giống. @@. Có gói bột ướp thịt kho hay xá xíu sểnh ra đã thấy thành món trong nồi nhà nó, trợn mắt ngạc nhiên nó lại cười hì hì, cũng chả mua trả dù nhà mình cũng đang nấu như thế, nó dọn cơm ăn thôi, thế là chạy đi mua. Dầu rửa bát của "nhà xàng xóm" luôn trong tình trạng "sắp hết", tức vĩnh viễn nó sẽ k hết :D, trong khi dầu nhà mình cứ hết lại (được bọn mình đổ) đầy (quá trình này cũng diễn ra nhanh và bí ẩn 1 cách khó hiểu :))). Thôi đành bàn nhau mai đem các thứ để trong phòng, hơi lọ mọ chút nhưng để đảm bảo không khí chung vui vẻ cái này đáng gì :). Ở đây ai sống cũng hồn nhiên cả, khác tý phong cách thôi, hì hì.
     
  6. lemming

    lemming Guest

    Vl (vui lắm), hàng xóm hôm nay trả hai thìa, trong đó mình k còn nhớ nó đã từng là thìa nhà mình nữa vì nó biến mất lâu quá rồi, sau khi mình đòi @@!! mình đã chán dùng mấy cái thìa bẩn với to, khó ăn nhà nó lắm rồi.
    sang đòi thêm lại được thìa nữa, @@
     
  7. aleiny

    aleiny Guest

    Thế là hoá ra còn giấu N cái thìa? =))
     
  8. lemming

    lemming Guest

    sếp 1 ESTJ: làm việc được 1 tuần rưỡi bỏ, dù sếp khá fair và mình vẫn bước đầu cảm thông/nhận được sự cứng nhắc nho nhỏ (khác biệt) nhưng cảm thấy tốn thời gian với nhau quá, mải câu thông và "chịu khó" nhìn nhận từ quan điểm của người khác làm mất tập trung cho "sự nghiệp chính".
    sếp 2 (now) ENFJ: "nuôi dưỡng" con nhà người ta rất đôi khi bằng sự thất vọng và nỗ lực chiếu cố động viên. Ưa khéo léo đối nhân xử thế nên theo bản năng vô tình dẫn dắt/trông đợi một ứng đối theo cách như vậy từ người khác, rất có thể dẫn đến sự phật ý hay phản cảm (vì sếp trước tiên hay đứng trên phương diện "mọi người" để nhìn vào những cách hành xử có tính cá nhân cao).

    Nói chung thì thế giới quan của mình có xu hướng "loạn" và tự do nhằm mơ tưởng đâm chọt những ràng buộc thông thường (những "có thể/không thể", "nên/không nên", mấy rule kiểu kiểu vậy với nhau..) (mỗi tội em hơi nhát cáy). J type với mình có những cứng nhắc nhất định, tiếp xúc với tần suất cao và những "tai nạn" dày đặc xảy ra làm mình sờ lần thấy lằn ranh rõ rệt hơn và nếu tiếp tục nhanh hơn thì dự báo có thể chuyển biến nhận thức mới. Hoặc không mới -_-. Lưu ý là sếp 2 đã lõi đời và cũng tự thừa nhận mình già. E là làm việc sẽ khó hơn chút
    *
    Thao tác lý tính hóa cảm xúc/ý tưởng cần thêm ý thức cảnh giác tránh rơi vào trường hợp quá fantasy hay duy lý, bởi theo đương đại dòng chảy vậy đã là một thời vang bóng, nhận ra điều này ở đây cũng đã khá muộn.

    [Chuyên mục 'Vì sao sếp buồn' và 'Tâm sự cuối ngày' -"-]
     
    rinlovegoodaleiny thích bài này.
  9. rinlovegood

    rinlovegood Guest

    + Đi xe bus với nhỏ bạn,xe bus đông phải đứng mệt như quỷ, mà ko biết nó nghĩ tới gì mà đứng cười mỉm mỉm, mình mới hỏi làm gì mày cười tủm tỉm vậy, cái nó giật mình kêu "tao mệt quá", mình mới kêu mệt mà cười...cái nó mới tỏ vẻ uể oải mà lúc đó nhìn cái mặt nó rất là tếu
    + xong đi bus vô nhà nhỏ kia thi, làm bài giữa kỳ mà thi online nên tụm lại nhà nó làm chung... có 1 tiếng làm bài thui mà cái trang web mất nết nó cứ bị văng ra hoài... mà cái lúc bị văng ra xong đăng nhập lại nó vẫn tính giờ nữa chứ...phút cuối đứa nào cũng khẩn trương, vừa làm vừa chửi ôm sòm, chửi trang web cùi bắp chửi luôn bà cô...cảm giác rất vui, lâu rồi không tụ họp với bạn bè, làm bài thi xong còn được ăn cơm trực
    + thi xong đi xem phim, coi trailer thấy ko có gì ghê gớm mà vô coi 1/3 mới biết kinh dị...nhận ra rằng ko thích đi xem phim trong rạp vì âm thanh nó quá to, sợ mấy lúc mà nhân vật nó đang thấy thấy cái gì đó xong nó đi ra xem là y như rằng có cái tiếng rầm. Mấy cái khúc ghê toàn bịt mắt lại, nhiều lúc cũng muốn dũng cảm vượt qua nỗi sợ đó, nhưng rồi cũng ko dám mở mắt ra coi...à coi phim hơi buồn tè mà sợ ko dám đi nữa, đợi tới hết phim luôn :v
    + Cuối ngày, lên xe bus nằm ngủ luôn, vừa nghe nhạc và ngủ lúc nào ko hay...hên có nhỏ bạn kế bên nó thức
     
  10. surphi10

    surphi10 Guest

    Có 1 thằng bạn NT học chung những năm cấp 3. Hồi đó thú vị là những đứa trùm lớp (mặc định là những môn tự nhiên vì lớp Tin các môn xã hội đã bị tiêu giảm từ bao giờ :v) toàn là F (ENFP và ESFJ). Mình coi nó như một đứa ham học, đam mê và nỗ lực, nhất là trong môn toán. Nhưng thật sự, mình chưa bao giờ bận tâm lắm về nó khi cạnh tranh cương vị trùm lớp (hồi xưa mình ngạo mạn như vậy đấy, nhưng nói vậy không có nghĩa là mình không tôn trọng bạn đó).

    Duy có một điều mình luôn nể nó và luôn khó hiểu, đó là về bất đẳng thức. Nể là vì nó rất giỏi bất đẳng thức và luôn cố hết sức để cải thiện khả năng về bất đẳng thức. Khó hiểu là, sắp thi đại học rồi, mà nó ếu ôn các phần khác, chỉ ôn bất đẳng thức - cái chuyên đề mà mặc định ai cũng bỏ, là thế ếu nào! (Te lên tiếng) Cuối cùng lúc thi đại học, nó làm câu bắt đẳng thức đầu tiên và có 1 điểm cho phần đó, bù lại mất điểm ở vài câu khác dễ hơn.

    4 năm sau, 2 đứa F kia chả còn quan tâm gì về toán hay những con số khô khan. 1 đứa thì đâm ra thích tâm lý, triết học và kinh tế (ENFP), 1 đứa thì đâm ra đam mê nhảy nhót và trở thành hotboy (ESFJ). Hôm nay, vô tình thấy status của nó hiện lên newfeed, tò mò vô xem thử, và thấy facebook của nó vẫn toàn là toán, blog của nó cũng toàn là toán, toàn những thứ mình đọc đếch hiểu gì. Thì ra nó đã phát triển và giỏi đến vậy rồi. Hình như nó còn có dự định đi du học về toán nữa.

    Thật sự là cảm thấy nể đam mê của nó với toán. Phải chăng đây là sự khác biệt giữa NF và NT, nó không nằm ở việc bắt đầu ntn, mà nằm ở sự chọn lựa thế nào? (câu hỏi tu từ)
     
    Last edited by a moderator: 10/12/17
    Pennyworth, Anh Đậuliperdo thích bài này.

Chia sẻ trang này

XenForo Add-ons by Brivium ™ © 2012-2013 Brivium LLC.