Bạn có từng cảm thấy lạc lõng?

Thảo luận trong 'Giao lưu-Tâm sự' bắt đầu bởi Ngọc Tiến, 20/11/14.

  1. Storm Ú

    Storm Ú Thành viên

    Tham gia ngày:
    13/11/14
    Bài viết:
    18
    Đã được thích:
    13
    Điểm thành tích:
    3
    Giới tính:
    Nam
    Nghề nghiệp:
    Sinh Viên
    Nơi ở:
    Thành Phố Hồ Chí Minh
    MBTI:
    ENFP
    well, với mình thì mình cảm thấy lạc lỏng cả 1 quá khứ dài mười chín năm rồi, mình thậm chí còn không biết mình sinh ra để làm gì cơ. Nhưng mà cuối cùng thì như 1 cốc nước tràn ly, 1 nỗi đau to lớn đến mức mình bật tỉnh trong cơn mê sảng của sự lạc lỏng.
    Bấy giờ mình nhận ra chân lý rằng " chỉ khi nào bạn tin vào điều ấy, thì nó sẽ thành hiện thực "
    Sự lạc lỏng cũng thế ta tin mình bị lạc lỏng trong cái thế giới này, ta tin mình quá cô đơn, quá buồn phiền, không ai nhớ đến mình. Nhưng ta đâu biết ngoài kia có vô số thứ chờ đợi ta, ta nghĩ " sao mình quá lạc lỏng, cô đơn vậy" nhưng sự thực ta có chịu đứng lên và đi kiếm nó đâu. Ta không dám thoát khỏi cái vỏ an toàn của chính mình để đi tìm kiếm sự hạnh phúc và thanh thản trong bản thân mình.
    Mình cũng là người rất cô đơn, nhưng mình đã thay đổi thay vì ngồi 1 chỗ hay khu vực quen thuộc an toàn nhất, mình đứng lên chủ động đi kiếm nó và giờ đây thì mình dù mình không cố ý, nhưng mọi người cứ đến với mình.

    Mình hi vọng là mọi người hãy thoát khỏi cái vỏ và trở thành người như bản thân bạn mong muốn
    4451d31bfb1d3495d0d0ecf132002f58.jpg
     
    Anita, TiêuHuyên Linh thích bài này.
  2. Yves

    Yves Thành viên

    Tham gia ngày:
    15/11/14
    Bài viết:
    7
    Đã được thích:
    15
    Điểm thành tích:
    3
    Giới tính:
    Nam
    MBTI:
    ****
    *giơ tay* =]]]]
     
    Anita, Huyên LinhNgọc Tiến thích bài này.
  3. cayChanh

    cayChanh Guest

    Lạc lõng là một phần cuộc sống của tớ rồi:d. Hồi trước có hoang mang nhưng giờ đã quá quen với kiểu lạc lõng đó rồi. Nhưng tớ không phải là psychopath xd (mặc dù có thể cũng dính một số biểu hiện của bệnh tâm lý :D).

    À với những bạn đang băn khoăn không biết đam mê hay theo đuổi cái gì, tớ có lời khuyên cho các bạn tham khảo là hãy đi theo cái mình mạnh, đừng đi theo cái mình thích hay đam mê. Nghe có vẻ không thoải mái nhưng thường cái bạn mạnh chính là cái đam mê và là cái bạn thích.
     
    Tiêu thích bài này.
  4. Nguyễn văn H

    Nguyễn văn H Thành viên

    Tham gia ngày:
    20/11/14
    Bài viết:
    13
    Đã được thích:
    13
    Điểm thành tích:
    3
    bạn quá mâu thuẫn. Tớ k hiểu điểm mạnh chính là cái đám mê à? Như thế nào đâu?
     
  5. cayChanh

    cayChanh Guest

    Ý tớ là như này, giả sử có 2 môn toán và văn, bạn giỏi văn kém toán nhưng bạn lại ghét văn thích toán, thì câu hỏi là nếu chỉ được chọn 1 thì bạn chọn môn nào? Nếu là tớ thì tớ chọn văn

    Cái đam mê đầu tiên thường không đáng tin cậy. Đừng hiểu sai tớ. Có thể cái đam mê đầu tiên chính là đam mê thực sự của bạn. Ý tớ là đừng vội tin ngay từ ban đầu (như kiểu đừng quá tin vaof tính yêu sét đánh ấy :D). Đam mê thực sự mất một khoảng thời gian để tìm ra. Mà tớ thấy cuối cùng, cái bạn đam mê chính là cái bạn sở trường (điểm mạnh). Còn cảm xúc yêu ghét ban đầu lại bị thay đổi ~o)
     
    Last edited by a moderator: 20/2/15
  6. Mây Trời

    Mây Trời Guest

    Không giống lạc lõng.
    Mà như là: có thể hòa vào thế giới mà chỉ là một phần hời hợt. Vẻ ngoài như rất hòa vào thế giới nhưng thật ra lại thấy không có chút nào hòa vào. Cảm thấy bất lực khi muốn thực sự hòa vào một thế giới nào đó ( mà thực ra khởi nguồn là ở bản thân, sự mâu thuẫn giữa chính mong muốn được hòa vào và sự đề phòng sợ hãi.)
     
  7. Mây Trời

    Mây Trời Guest

    Nếu trả lời bài của mình thì mình chỉ chia sẻ cảm giác bản thân thôi :D
     
  8. Mara

    Mara Guest

    Trước mình luôn lạc lõng, giờ vẫn vậy. Lên cấp 2 là mình gần như không thể kết bạn với ai, không đủ năng nổ, không tươi cười, không Ms.Friendly. Cuối cùng tạo ra đống kẻ thù đơn giản chỉ vì "trông mày chảnh chó, tao ghét", mọi người cứ kêu "open up đi", "không ai sống một mình mãi được", intervention đủ kiểu. Về sau cố gắng kết bạn thì vẫn có cảm giác distant, chơi thì như người ngoài nhìn vào chứ không tham gia thực sự. Mình biết mình muốn gì, muốn đến đâu và phải làm gì để đạt được cái mình muốn nhưng vẫn alone in the crowd.
     
    surphi10Mắt bão thích bài này.
  9. Mây Trời

    Mây Trời Guest

    Trước đây hay thấy lạc lõng.
    Thấy kiểu không có lấy một người bạn để tìm về. Ngày trước kiểu đi học thì lầm lũi đến lầm lũi về, mình giống bến đến khi họ buồn nhưng không phải là chốn để tìm đến khi chặng đường họ yên ả :))) chả hiểu sao lạ là khá nhiều ng nói quý mình, nhưng đến cùng thì chả ai tới với mình =)) lớp học đông mình vẫn cắm đầu vào truyện, sách,.. chả có tý teo giao tiếp mấy. Có khi thấy không ổn mà mở miệng không nổi
    Mới giờ chả hiểu sao thành te tởn vầy =)) nhiều khi như trước vẫn đi - về một mình thôi, nhưng k còn thấy cô độc. Đã có bạn, những ng mà mình dám chia sẻ. Nói chung bây giờ giao tiếp nhiều, xã hội hơn và ok lắm ∩__∩ ∩__∩

    Còn giữa đám đông thì k bh nghĩ đến hòa nhập. K có nhu cầu đó.
     
    surphi10, Mara, Nguoi Di Qua2 others thích bài này.

Chia sẻ trang này

XenForo Add-ons by Brivium ™ © 2012-2013 Brivium LLC.