-Tính đa nghi tuy nhiên không phán xét trước khi tìm hiểu được đủ kĩ về người khác Vẫn sẽ đặt vài "quả trứng trong rổ" để thử nghiệm
2 dòng tô đỏ rất giống mình, 3 dòng tô đen thì nghe có vẻ giống một P type hơn là Te-user như INTJ, bạn giải thích rõ hơn mindset của bản thân được không .
Thực ra bây h mình cũng lười tranh cãi nhiều hay giải thích với người khác, mà thích ngấm ngầm lái mọi chuyện theo hướng mình muốn và đưa những người khác vào trong rọ. Đến khi lỡ có ai đủ thông minh nhận ra thì mọi sự đã rồi :v Nói chung từ lâu đã mất đi cái kiên nhẫn khai thông tư tưởng cho người khác. Chỉ cần công việc có kết quả là được, những người trong nhóm có thực sự hiểu những gì họ đang làm hay không không quan trọng.
@Clear: Ừm, đó là 'mất kiên nhẫn', 'ngại' - kiểu không muốn giải thích nhiều. Nhưng bản chất tiếp nhận thông tin của INTJ thì vẫn là Ni Te (ex: Tôi biết sự kiện X xảy ra đó, nhưng nói cũng chả ai tin và cũng không cần thiết nên tôi không nói). Với P thì nó như kiểu: 'Tôi không chắc sự kiện X có xảy ra hay không, tôi cần đủ dữ kiện thì mới kết luận được, và chính vì tôi cần thêm dữ kiện nên tôi không nói'. Họ có kiểu take one step back để thu thập đầy đủ dữ liệu nhất có thể trước khi ra quyết định (chính điều này dẫn tới tánh trì hoãn).
Đối với những vấn đề mà t biết rằng tranh cãi chẳng đi tới đâu và không phục vụ mục đích gì thì t không tham gia, t tác động vào mọi người trong yên lặng, t thích chứng minh mọi thứ bằng thời gian và ngấm từ từ... Đôi khi t cảm giác như mình đang biết cái gì đó, nhưng không dám chắc, và nó cũng phải vấn đề đáng quan tâm đối với t nên t cũng chẳng kiểm nghiệm lại, cho tới khi mọi người công nhận điều đó thì t mới nhận ra đúng là mình đúng T không hoàn toàn tin tưởng ai, đối với t thì để tin một người cần nhiều tg và phép thử, t không cho phép mình tùy tiện đánh giá người khác quá sớm.
Thường t cũng im lặng như thế, đối với điều t biết chắc. Khi t test thì J của t khá cao, có lẽ là do t thường lập kế hoạch cho mọi thứ và bám sát nó(những kế hoạch đã tính trc khá chi tiết về lộ trình), mặc dù đúng là t cũng trì hoãn khá nhiều khi thiếu dữ kiện về một điều gì đó, nhưng t nghĩ nó xuất phát từ sự cầu toàn.
-Luôn bị người khác hỏi:"Không có mồm à?". Một số người cho rằng mình bị tự kỉ. -_- -Khi đi ngoài đường toàn suy nghĩ lung tung. -Những thứ mình thích và ấn tượng thì nhớ lâu, còn không chỉ tầm 1 tuần thì cho ra sau đầu. -Nghĩ nhanh nhưng viết lâu, đôi khi vừa viết vừa nghĩ xem làm thế nào cho người ta dễ hiểu nhưng thường thì làm dài gần gấp đôi đứa khác. -Người khác nói họ không theo được suy nghĩ của mình và mình rất khó uốn nắn. (từ khi bắt đầu học c2 tới giờ gần như thầy cô luôn muốn uốn mình theo cách chung nhưng chưa có ai thành công) -Làm bài toàn bị trừ điểm trình bày. -Nhiều lúc chia sẻ tâm trạng mà họ không hiểu mình nói gì viết gì trong khi mình thấy nó rất dễ hiểu.
- Nhớ mặt, nhớ tên cực kém - Hay quên vặt, biết là mình quên nhưng không biết mình quên cái gì - Hiểu rất nhanh nhưng không giải thích được - Không nói ra tình cảm, sợ nhất PDA - Khó kiểm soát cơn giận của bản thân - Để ý chi tiết kém, toàn sai sót linh tinh - Cứng đầu cứng cổ - Hay ngầm phán xét người khác - Cầu toàn. Làm dự án thì mình tự cân nguyên 1 mảng, đỡ điên đầu mỗi khi nhìn thấy thiếu sót của teammate bởi nó không thuộc mảng mình làm. Khi sự việc, sản phẩm...không theo viễn cảnh tự đặt ra thì khá là ức chế.