Nhiều bạn kêu diễn đàn khô khan nên lập thớt này để mọi người vào tâm sự chém gió chuyện trong ngày. Yêu cầu: Không spam, không quảng cáo.
[về thăm bà] Về tới đầu ngõ vật vã kéo đồ của cả bố lẫn mẹ cho hai người chụp ảnh tự sướng, về tới cổng thì bà chạy ra, đang dang rộng vòng tay thì bà chẳng liếc mình mà ngó ra ngoài đường. "Bà ngó gì vậy bà?" "Ủa thế cái Thảo đâu?" (Thảo là em mình)... Sáng dậy sớm dọn nhà cửa rửa bát với ấm chén cho bà, bà dậy dúi cho mình cái điện thoại, không hiểu làm gì mình vui vẻ "Bà muốn lưu số con ạ?" Rồi hì hụi lưu, lúc sau bà hỏi "Ơ thế mày đã gọi cho cô Nguyệt chưa?" >~~~~>
Đêm đọc lại truyện này. Mẩu truyện duy nhất để lại cảm xúc thời đi học. Mẩu truyện ám ảnh từ đó đến giờ. Hai đứa trẻ Spoiler: Hai đứa trẻ
Đêm lại đọc 1 mẩu truyện đầy ám ảnh của Thạch Lam. Làm nhớ đến cái gia đình "những đứa con hạng 2" trong phim "sóng ở đáy sông" Một đời người
>__> {tâm sự của một đứa hoang tưởng} . Xem phim kinh dị suốt không sao, chơi Dumb ways to die sợ muốn chết :v rửa dao không dám rửa, không dám đi xuống cầu thang buổi tối, không dám đóng kín cửa phòng lúc ngủ, không dám sờ vào dây điện :'( Hồi trước sợ ma tới mức đi ngủ không dám tắt điện, đèn đóm sáng trưng, mùa hè trùm chăn kín đầu giờ miễn nhiễm với ma thì tới lượt mấy thứ linh tinh như không gạt chân chống với quên khoá cửa :'( mà rõ ràng đã làm rồi