Bạn đã bao giờ người xung quanh cô lập ? Cách xử lý tình trạng đó của bạn ra sao ?

Thảo luận trong 'Giao lưu-Tâm sự' bắt đầu bởi Cáo Sa Mạc, 18/9/15.

  1. Rose

    Rose Guest

    :)) Không chỉ bạn Cáo, nhiều người bên ngoài cũng hay nghĩ mình thế. Ví dụ, lúc học cấp 3 mình làm lớp trưởng. Mình khá là nghiêm khắc với chuyện quay bài vô tội vạ trong lớp nên 1 số "chiên da" của lĩnh vực này ghét mình lắm. Nhưng rõ là bọn nó là bọn losers thiệt mà, lại là bọn đàn ông nữa. Đàn ông, học tệ, quay bài lại có tật thù vặt đối với phụ nữ ==> ko phải là hạng loser thì là gì =)) . Nên mình có thèm chấp đâu.

    Mình khi phải dẫn đầu 1 nhóm thì hay có khuynh hướng biểu hiện bên ngoài kiểu quyết đoán đến mức lạnh lùng, khắc nghiệt, bất chấp cảm giác người bên cạnh dù đó là người thân thiết. Mình từng đứng trước lớp phê bình thẳng con nhỏ bạn thân cùng ăn cùng ngủ trong ký túc xá khiến nó giận mình mất mấy tháng. Lúc đó cả lớp đều "sợ" mình :)). Nhưng giờ nghĩ lại thấy cũng vui. Kỷ niệm học trò :D
     
  2. ko biết làm lớp trưởng là tự nguyện hay là bầu cử nhỉ =)))... bởi vì bạn làm lớp phó học tập thôi đã thấy lười rồi =))... nên lên cấp 3 toàn làm thường dân :)))). Mà cũng vì là thường dân nên nói chuyện bạn cũng ko quan tâm vụ quay bài lắm, bạn chỉ ghét nếu mà đứa lớp trưởng nó nhắc đứa khác nói chuyện, trong khi bản thân cũng ko khác gì đâu. Nếu thấy cái gì unfair thì bạn ghét ra mặt ấy @@...

    Còn đã từng nói chung miễn cưỡng làm leader 1 lần, thì nói chung tập trung vào kết quả là trên hết. Và nói chung nhiều đứa trong nhóm bực mình bạn lắm vì ko để ý đến cảm xúc ng khác... Còn chuyện phê bình thì có lẽ bình thường, INTP có thể nói là 1 trong những type thẳng thắn, rõ ràng nhất.
    Ngày xưa nổi nóng với 1 đứa long trời lở đất, xém nữa 2 bên lôi ng ra đánh nhau =)))... thế nào bây h lại có vẻ thân thiết nhau hơn. Nên mặc dù nhỏ con, kiếng cận, yếu đuối nhưng ai quen biết lại chả làm gì mình =)))
     
    Đỗ Đức LongMây Trời thích bài này.
  3. Rose

    Rose Guest

    Thì đó, tại chú trọng kết quả và fair nên mới thế đó. Mình dị ứng kiểu ko học hành gì cả, vào lớp chỉ chực chờ quay bài rồi cũng điểm cao ngất ngưỡng ==> unfair rõ ràng. Mà phải bọn nó quay bài có "tự trọng" xíu cũng đỡ, toàn là quay 100% lại trắng trợn hết sức. Còn ai mà làm mình điên rồi thì khỏi nói nhé :))

    Lớp trưởng bị bầu chứ cát vàng cũng chả tình nguyện đâu, làm biếng số 1 mà :)).
     
  4. liperdo

    liperdo Guest

    Mình đã từng bị cô lập rồi, bởi một nhóm có tính cách na ná nhau. Lý do: mình vừa thẳng thắng, vừa nóng này. Nói thẳng dễ làm vỡ trái tim thủy tinh của bọn nó :v

    Cuối cùng thì sao? Mình không quan tâm, làm gì thì làm, cũng chẳng có ảnh hưởng tới hiệu suất làm việc của mình, mình bơ luôn.... Trả thù chi cho mệt, không có lợi.
     
    surphi10 thích bài này.
  5. lemming

    lemming Guest

    Theo t thì:
    “Cô lập”/”tự cô lập” là bước thụt lùi trong qua trình phát triển, đám đông thì luôn ngu đần, còn cá nhân thì luôn tự cho mình khôn hơn đám đông, dẫn đến nhiều chuyện dở khóc dở cười

    Cô lập một phần do bản tính sinh học, cũng xuất phát từ sự thiển cận, gây bất lợi cho toàn thể--> muốn tránh khỏi những bi hài kịch k cần thiết, hai bên cần hiểu nhau để đi đến giải quyết mâu thuẫn, đạt được hòa bình, cá nhân phải hiểu nhu cầu của tập thể nói chung, có tầm nhìn và cống hiến điều có ích, thông qua đó tìm được ý nghĩa, niềm tin..vv..tập thể tiến bộ luôn biết cách dung hòa và phát triển cá nhân

    --> Đây là một dạng thử thách, trong quá trình đào thải, nếu vượt qua được và chứng tỏ được thì tiếp tục, không thì ra đi là điều tất yếu, cái này đòi hỏi vận dụng toàn bộ “khối óc và trái tym” :h:, ngoài ra k thể thiếu là yếu tố may mắn

    Một trường hợp nữa là dạng tồn tại song song, hai bên k có nhu cầu với nhau, cái này k thể xuất hiện “cô lập” được
     
    Anitadfuz6 thích bài này.
  6. Mara

    Mara Guest

    Mình gần như luôn bị cô lập trong 1 khoảng thời gian khi bước vào môi trường mới (vì dị quá chăng?) nhưng mình không biết cho đến khi có người nói "Mày bị chúng nó cô lập kìa" hoặc có người trực tiếp gây hấn, tẩy chay mình.
    Cách giải quyết tốt nhất là bơ đi mà sống, chẳng ai chết vì bị cô lập cả.
    Còn nếu sự cô lập gây ảnh hưởng đến mình thì hỏi thẳng, không thì tránh xa bọn cô lập ra, kết bạn (Thị Nở hoá) vài người bởi cô lập những đứa có đồng minh khá là khó.
     
  7. dfuz6

    dfuz6 Guest

    Chuẩn rồi, sự phát triển của cá nhân là hướng tới cộng đồng, vì con người cần dựa vào cộng đồng. MBTI cũng vậy, có Tx thì phải có Fx, có Nx thì phải có Sx, mục đích phát triển sau cùng là để cân bằng, mà cân bằng là để hòa nhập.

    Xã hội hiện tại là xã hội cân bằng giữa các cực nên muốn hòa đồng thì không nên cực đoan, kiểu thấy mình đang dành quá nhiều thời gian cho cái gì thì tìm cách giảm bớt, cái gì quá ít thì tăng lên. Không cần chứng tỏ mình đặc biệt làm gì và cũng đừng expect ai hiểu mình vì thường thì no one cares.

    Tất nhiên là một cộng đồng nhỏ, như một đám bạn, cũng có thể cực đoan. Trường hợp này thì đồng khí tương cầu, không nên chơi lâu dài, hoặc có buộc phải làm việc cùng trong thời gian ngắn thì im lặng là vàng cho được việc.
     
    Anita thích bài này.

Chia sẻ trang này

XenForo Add-ons by Brivium ™ © 2012-2013 Brivium LLC.