người ta nói, chiến trường như thương trường, mà trong thương trường bây giờ đứa nào đánh lại google, không còn cách nào khác là phải thâu tóm những nước tầm trung trước, lấy đà đánh nước lớn. Không thể nào liều ăn nhiều như Đinh Bộ Lĩnh dẹp 12 xứ quân được. Qua bên kia bây giờ chỉ có nước chết. Điện hạ thông cảm, 2 nước ta ít nhất còn có điểm chung, văn hóa ít nhiều cũng giống nhau, từ khổ chí kim đã có câu "biết người biết ta trăm trận trăm thắng". Nên xin thất lễ, nhận 1 trảm phong đao!
Ái khanh cứ ngồi trong điện ENFP của khanh mà chém gió Fi ra, bọn đấy thấy tò mò ngó đầu ra tự khắc bị chứng sợ độ cao ngã lộn cổ xuống. Gì chứ Ni Fi dễ bị thu hút bởi Ne Fi lắm. Thôi thì ngã được thằng nào chúng ta vui thằng đó. Chứ cái điện tụi nó mà ngã đồng loạt dễ rơi vào đầu chúng ta lắm. Cũng may là cái điện INFJ, ENFJ nó chưa xây xong chứ không trẫm cũng tối ngày lo. Mà dân loạn xứ khác cứ vào đâu mà chỉ trích trẫm, cơ bản tại cái điện này nó ở chỗ dễ nhìn quá.
giờ mới thấy điện hạ thật minh anh, thần thật ngu muội mới dám dấy binh làm phản, thật là trái với lòng dân, trái với phép nước, trái với thiên mệnh. Nếu điện hạ không chê, hãy cùng hạ thần có phúc cùng hưởng có họa tính sau, hợp sức chống lại đám ô hợp kia. Thiên hạ này, nếu có duyên, chúng ta sẽ chia nhau mỗi người một nửa, vinh hoa phú quý đời đời không hết, tiếng thơm ngàn đời không dứt
Mời khanh xưng danh tính. Nếu khanh làm được việc ta sẽ cắt Nam Cực cho khanh cai quản, đám chim cánh cụt ở đấy đang ngày đêm trông ngóng.
Không dám mạo phạm bậc vương đế chứ thần trước giờ tính vốn ghét kẻ cơ hội, xu nịnh hùa theo. Vậy mà ngài lại đánh đồng thần với lũ đấy thì quả thật có chút tự ái. Bệ hạ là bậc anh minh hẳn cũng biết INTP vốn ko thích lãnh đạo ai hay đi theo người khác, nên thần nghĩ có gì đó nhầm lẫn chăng. Giả như nói về nâng bi Đảng cộng sản thì thú thật thần còn ko nhớ mình đã vào Đoàn chưa chứ đừng nói là Đảng. Nếu bệ hạ có tìm hiểu qua về ĐCS chắc cũng biết nó ko phải là đảng phái chính trị như Dân chủ, Cộng hòa...
Ôi thiên hạ lại sắp có một cuộc đại loạn rồi. Con dân lại đói khổ, Bá tánh lại lầm than, rồi sẽ có những cảnh vợ chồng chia lìa, cha con đoạn tuyệt, bi thương không thể kể siết. Liệu đây có phải viễn cảnh các người nhắm đến không? Tranh giành cực khổ làm chi để rồi dính vết nhơ ngàn đời trong sử sách? Chi bằng mỗi người nhường một bước tôn ta lên làm vua, mọi chuyện há chẳng phải tốt đẹp sao?