[Trò chơi] Diễn dịch và quy nạp

Thảo luận trong 'Giải trí' bắt đầu bởi Haru Nakano, 27/1/16.

  1. cayChanh

    cayChanh Guest

    Huyên Linh thích bài này.
  2. lemming

    lemming Guest

    :v u shouldnt..
    tumblr_lwfl0x_Lx_Kv1qmew8s.png
     
    Last edited by a moderator: 3/2/16
    dfuz6 thích bài này.
  3. Haru Nakano

    Haru Nakano Guest

    Thích bài Huyễn Linh là vì tuy ngắn nhưng ý hội tụ, còn hiểu dc. Chứ bài lemming lan man quá, đọc nghe thú vị nhưng chả hiểu gì.
    Ý của amicy thích câu này
    Mượn ý từ cái bát trong Đạo đức kinh để nói về cái "lợi" và cái "dụng" của vật này. Nhìn thì thấy cái hình thù bát là cái chức năng chứa đựng của nó, nhưng cái khoảng không bên trong cái bát mới là cái thực sự dùng tới. Cái hình thù là cái "lợi", là cái dễ thấy. Còn cái khoảng không là cái "dụng", là cái khó thấy. Người ta thường dễ thấy cái "lợi" nên chỉ trọng nó mà bỏ qua cái "dụng". Cũng như xã hội này chỉ chú trọng những thứ dễ thấy lợi lộc, "thực tế", dễ kiếm ra tiền... còn những "lý thuyết cao siêu" thì cho là vô dụng, xa vời, vớ vẩn... Ấy là người ta ko thấy dc tiềm năng ứng dụng của lý thuyết. Tưởng tượng người đứng đầu có quyền quyết định vận mệnh của một đất nước mà chỉ nhìn thấy cái lợi mà bỏ qua cái dụng thì khốn cho cả thế hệ sau.
     
    Anita thích bài này.
  4. lemming

    lemming Guest

    chụm dăm chục cái nan hoa-->gọi nó là bánh xe
    ->nhưng cái khoảng không-có-gì là chỗ đắc dụng của bánh xe
    nặn đất sét ra cái bình
    ->nhưng cái khoảng không-có-gì mới có giá trị để ta sử dụng cái bình
    đục cửa ra vào và cửa sổ
    ->nhưng cái khoảng không gian trống thông đó ta mới có thể sử dụng ngôi nhà
    --> ta lợi dụng thứ gì thì ta nên nhận ra giá trị sử dụng của thứ mà không-phải-thứ-đó
    common sense nhỉ, nhưng chưa chắc đã common :))

    đối vs t thì đặc rỗng chỉ tương đối thôi, khi ta hóa thân thành các dạng vật chất khác thì đặc rỗng cũng sẽ khác, (chẳng hạn mình là một tia gamma, hú hú travel through many things >.< :v )
     
    Last edited by a moderator: 4/2/16
    Anita thích bài này.
  5. lemming

    lemming Guest

    ccc xuất phát từ một triết lý liên hệ sang một hình ảnh nhưng hình ảnh ấy chưa chắc đã chỉ dành trọn cho triết lý kia, với cả cái lý thuyết kia chỉ là ý nghĩ của lão tử, mượn chuyện đặc rỗng để nói về cái nhìn lỗi con người hay mắc phải, nhìn ở đây là kiểu nhìn bằng não, (nhưng não cũng phụ thuộc vào hệ thần kinh và cơ quan thị giác, mà các giác quan này cũng hạn chế và để lại kết qủa sản phẩm hơi lỗi tý cho anh não xử lý.)
    trong trường nhìn của chúng ta, thì gồm nhiều hỗn tố phân biệt nhau như sau : hình dáng, kích cỡ, màu sắc và hướng. Để dễ hiểu hơn cấu trúc của thứ mắt thu nhận được, chúng ta thường tổ chức các yếu tố trên ra làm HAI nhóm đối lập nhau và rồi nhận biết chúng kiểu như chính-phụ, đặc rỗng, vật-nền...(khs :) )

    Nhận thức và hiểu sự vật phụ thuộc vào cách chúng ta phân tích lý giải mối tương quan giữa các nhóm trong trường nhận biết. Khi gặp phải sự mơ hồ không thể xử lý, chúng ta thường lẫn lộn các thuộc tính, hay chính các nhóm này một cách hết sức ba lăng nhăng và buồn cười, râu ông nọ cắm cằm bà kia :v

    vd:
    -giả sử như cái bát và cái nền cùng màu đen-->khó thấy
    -một vài minh họa thêm về cái sự nhập nhằng
    face-or-vase.png faces or vase
    3c4d3468f70f34947162c45cfcb8a8ce.jpg who's who

    bộ óc cố vật lộn với các khái niệm mà nó tự bày ra khi ta cố gắng làm rõ thêm để hiểu biết, mệt mỏi và bất lực là không tránh khỏi(-->có sự hài hước khi ta nhận ra tình huống :)) )

    phải ngắm lâu và ghi nhận thứ không có khả năng thỏa mãn thị giác rất khó chịu và gây đau đớn, cơ chế tự vệ của chúng ta là lờ lớ lơ nó đi, hoặc tưởng (bở) thay thế nó vào. Mặt khác những thứ thỏa mãn được thì rất bổ cho sức khỏe, đơn cử như ngắm tranh hay, tranh đẹp có thể giảm đau và xoa dịu thần kinh..vv:v
    trở lại vụ 'nhìn' thấy thứ trừu tượng thì chúng ta chắc cũng nhận ra "khoảng không bên trong cái bát". Còn công dụng của cái bát liên hệ đến khoảng không là tất yếu, mối quan hệ giữa 'hữu' và 'vô', cái nào quy định cái nào?
    vì sao? chắc vì cái vô hình khó nhìn thấy hơn
     
    Last edited by a moderator: 4/2/16
    Anita thích bài này.
  6. dfuz6

    dfuz6 Guest

    Thể và dụng chứ nhỉ. Lợi và dụng thì mới nghe lần đầu.

    Này thì cũng như chuyện hiểu MBTI (thể) và sử dụng đúng MBTI (dụng) là hai chuyện khác nhau. Hiểu đúng mà ko xài đúng thì vô dụng, ko khác gì lấy bảo kiếm đi mổ heo, như mấy bạn xài sai mục đích rồi chê lý thuyết dở.
     
    Anita thích bài này.
  7. Haru Nakano

    Haru Nakano Guest

    Cái bát ở đây chỉ là hình ảnh ẩn dụ để nói về cái "vô" và "hữu" trong cách nhìn nhận vấn đề thôi, ko phải ý cái vật chất làm nên cái bát và cái khoảng không là liên quan tới nhau. "Lợi" và "dụng" có thể thay tương ứng bằng thực dụng(mà cứ nghĩ là thực tế) với tính toán dài hạn. Người ta thường dễ thấy cái lợi trc mắt mà khó thấy cái lợi ích dài lâu.
     
    Last edited by a moderator: 5/2/16
    Anitarogp10 thích bài này.
  8. lemming

    lemming Guest

    nhìn lại thấy mình càng viết càng lan man phải chốt cắt bao nhiêu lần, sr vì t cứ nghĩ mình đang nói về chủ đề
    sao e vẫn thấy ngu ngu thế nào các bác ạ, sao ta hay chia ra hai nhóm đối diện nhau nhỉ, hai mắt, hai cực, hai ý niệm trái ngược

    hai cái đấy cách biệt bởi thời gian, còn hữu vô cách biệt bởi không gian mà

    tưởng đang bàn chuyện nhận thức hữu vô mà, chỉ không gian thôi, cách dùng thế nào là biến số của thời gian mà, vô khác biến số ấy
     
    Last edited by a moderator: 4/2/16
  9. dfuz6

    dfuz6 Guest

    Mình thì định nghĩa thực dụng là "làm tất cả những gì có lợi", thực tế là "làm tất cả những gì có lý" (có thể trong hoàn cảnh nào đó phải chấp nhận 1 vài bất lợi).

    Thực ra với những người có đầu óc tốt thì "thực dụng" với "thực tế" cũng ko khác nhau mấy.

    Còn thể và dụng thì như kiểu hiểu hết cá tính 1 người nhưng ko biết đặc điểm nào dùng để làm gì thì vẫn fail trong quan hệ như thường, vd người tính toán tốt nhưng ngu cảm xúc lại cho đi làm quan hệ công chúng.

    Con ng khám phá ra từng cái dụng thì là thời gian thôi. Còn "dụng" là thuộc tính tự nhiên của mỗi vật thể, kiểu đã có thể thì phải có cái dụng nào đó cho cái thể đó rồi.
     
    Anita thích bài này.
  10. lemming

    lemming Guest

    Ý e là ami đang bảo chuyện của lão tử giống chuyện hiểu và sử dụng công cụ ntn. Hai chuyện này khác mà. Chuyện lão tử đơn thuần là nhận thức hữu vô thôi, " (hữu) dụng là thuộc tính tự nhiên của mỗi vật thể" . "sử dụng đúng MBTI" là hành vi có tính chất được gán, nằm trong phần "dụng" chứ k phải "dụng"


    Đn: thực tế là nhận thức sát với thực tế (cần chính xác)
    Thực dụng là đặt lợi ích làm mục tiêu trong hành động
    Nhận thức cũng là một hành động nên thực tế có thể mang tính thực dụng, thực dụng thì rất cần thực tế vì k có nó k đạt đc mục đích

    Mà thực sự thì hai cái này do con ng sáng tác mà ta thường làm chuyện vì để thu lợi cho ta sinh tồn nên thực tế là ta nên thực dụng để tồn tại --> thực tế k mang tính thực dụng vô nghĩa
     
    Last edited by a moderator: 4/2/16
    Anita thích bài này.

Chia sẻ trang này

XenForo Add-ons by Brivium ™ © 2012-2013 Brivium LLC.