@Haru Nakano Ờ, đã bàn sâu hơn thì nên bàn bên đây vậy. Nói thế này. Có hai ý chính. Ở đây mình cũng chỉ đánh vào phát biểu của bạn. Cứ cho bánh mì là thành quả, nhưng đó là cái thành quả A mà bạn sử dụng, còn thành quả B thì lại là chuyện khác chứ bạn. Cùng từ bột mỳ (ý tưởng rp) thì bạn cũng đâu thể nói vì bánh mỳ (concept) không ngon nên bánh bông lan (cũng làm từ bột mỳ) không ngon? Với bánh mỳ không ngon thì có thể suy ngược lại do bột mỳ không sử dụng được không? Đó là chưa kể khi mình hỏi tiếp: Vì sao bánh mỳ lại không ngon bạn lại nói nó xấu (thực chứng). Mình không vặn lại vì lí do "bạn phản đối mình". Nhu cầu của mình chỉ dừng ở việc nói hết ý mình muốn nói, còn ai mà không chấp nhận thì họ vốn đã không chấp nhận rồi, nhưng thà bạn nói thẳng bạn không chấp nhận, mình thừa nhận mình nhây, nhưng bạn dùng lý thì mình cũng phải dùng lý hỏi lại thôi. Còn rp thì mình không nghĩ mình hiểu sai, nếu có thì tài liệu mình đọc không chính xác. Nhưng rp mà bạn nói là khi nó đã hoàn thành một thuyết rồi, tức Freud đã chọn lý do "tính dục" để theo đuổi hỗ trợ giải thích sự dồn nén. Còn mình nói là ý tưởng từ quá trình ban đầu. Nếu mình không nhầm, thì khi Freud bắt đầu chuyển sang điều trị cho những bệnh nhân mắc chứng nhiễu tâm, ý tưởng gốc là ông này không cho rằng nhiễu tâm là do sai lệch tính cách, mà là do dồn nén. Dồn nén như mình đã nói n-lần ở trên, ý tưởng tiêu biểu nằm ở bản thân tính cách hay xu hướng thuộc chính người đó, và bị dồn nén vào trong nên mới điều hướng vô thức bên ngoài. Dừng ở điểm này. Nếu bạn muốn tính authentic của thông tin mình chỉ có thể suggest bạn cuốn Short introduction: Freud. Mình đọc sách giấy, nên bạn tự kiếm trên mạng vậy. Còn một vấn đề nữa. Mình không biết vì lí do nào mà bạn cứ tự kết luận rằng mình làm hay nói ABC là vì mình nghĩ bạn coi thường hay cảm thấy gì đó. Thế thì lần cuối đính chính lại là mình không hề cảm thấy gì cả, trừ comment mà bạn bắt đầu công kích cá nhân thì mình khá cáu. Nhưng mình cũng ko hề lôi bất kỳ một điểm nào thuộc vấn đề này vào hết. Mình thấy mình thật sự rất tỉnh. Vậy nên hãy ngừng suy diễn quá xa đi. Hết vấn đề trước. Giờ là vấn đề mở rộng (nếu bạn có nhã ý muốn bàn thêm) Có một ý tưởng khác đi kèm theo mà do bận cãi nhau mình cũng quên mất không nói bạn. Không giống như Freud, Jung bị mắc chứng loạn thần, theo mình hiểu là một xu hướng hình tượng hay biểu trưng được phóng đại và quá tập trung ở bên trong nhận thức (Short introduction: Jung), nếu chỉ dùng rp của Freud để lý giải thì mình e là không đủ cho các hiện tượng. Vì theo mình quan sát, tồn tại những trường hợp xu hướng tính dục không có hoặc chỉ yêu bản thân. Loạn thần có thể lí giải điều này. Và từ đó kết hợp với dồn nén trong chứng nhiễu tâm của Freud, mình cũng chia xu hướng tính dục ra làm hai xu hướng luôn: hướng vào trong và hướng ra ngoài. Tùy theo trường hợp hướng của nó mà sẽ có cách lí giải phù hợp.
Thì bản thân cái ý tưởng rp cũng có vấn đề chứ đâu chỉ concept(concept ở đấy chắc muốn nói lý thuyết Freud nói chung?) Từ lúc nào mà ko thực chứng dc = khâu quyết định của sản phẩm(kiểu kiểm định chất lượng) lại thành xấu đẹp vậy? Chả khác gì ko cho người ta kiểm định chất lượng trc khi xuất hàng rồi bóp méo thành nó chỉ xấu chứ chất lượng vẫn tốt? Chất lượng đâu chỉ thẩm mỹ mà còn ăn dc hay ko chứ? Đúng như mình đoán. Hoặc bạn ko đọc mấy cái link mình đưa ra hoặc là bạn đọc mà ko rút ra dc nó nói cái gì. - Không có tính dục cũng chả ảnh hưởng. Bản thân rp là thứ gây tranh cãi cho đến sai, ko dc chấp nhận. - Đoạn bôi đen: giống kiểu "nó ko sai vì nó vẫn đúng trc khi người ta chỉ ra nó sai". Dồn nén vô thức có vấn đề, ban đầu hay sau này cũng vậy. Kiểu bạn mới chỉ biết phase 1 nhưng người ta đã sang phase 2 phase 3 rồi mà ko thèm đi tiếp. Để chỉ ra cái vấn đề của nó. Rp là lý thuyết khá cốt lõi của Freud, đề xuất để lý giải các mental disorder và lý thuyết về phân tâm học khác của ông. Nó chỉ rằng nhận thức con người bị tác động bởi vô thức, do dồn nén kí ức từ chấn thương tâm lý trong quá khứ mà thành. Ví dụ một người có vấn đề với thành viên trong gia đình và có biểu hiện của mental disorder(nhiễu tâm)=> bị một nhà phân tâm học nghi ngờ là oedipus complex chẳng hạn. Nếu ko có bằng chứng thực tế ủng hộ cho giả thiết về oedipus đấy, sẽ bị gán ghép khiên cưỡng là ký ức của họ bị lãng quên và dồn nén. Từ đó dùng các phương pháp trị liệu để khôi phục trí nhớ(analyzing dream, thôi miên, free association...). Đây chính là repressed memories đấy ạ. Vấn đề của rp có 2 điểm: - Một là ko có cách nào chắc chắn dc ký ức khôi phục là giả hay thật. Chỉ có thể dựa vào lời khai bệnh nhân chứ ko có bằng chứng xác thực. - Hai là hướng đi này ko chỉ ko thực sự chữa dc bệnh, mà còn gây ra các vụ kiện cáo oan sai vì trí nhớ giả gây ra(keyword: false memory syndrome, FMSF). Report cho thấy các pp trị liệu phân tâm học ko hiệu quả hơn các pp lâm sàng thông thường là bao, kiểu như hiệu ứng giả chứ ko có tác động thực. Nếu cái này dc thông qua và công nhận với tiêu chuẩn khoa học thì tội phạm rất dễ lợi dụng để chạy tội. Chạy dc cái giấy chứng nhận tâm thần, là coi như mọi tội lỗi cứ đổ thừa cho vô thức trong quá khứ. Không chỉ rp mà các concept khác của Freud cũng rất mông lung chung chung, nên người ta chỉ coi nó có giá trị về văn chương đại chúng. Vấn đề chỉ có đơn giản vậy thôi. Mình đã nhẫn nại giải thích từng bước một và làm nó đơn giản mà dễ hiểu nhất có thể rồi. Chứ cứ bày vẽ có vẻ phức tạp mà ko hiểu bản chất thì chả có ý nghĩa gì.
Hiếu biết của mình về repressed memories chỉ có vậy, chứ cũng ko biết người ta có giải pháp hay hướng đi mới khác đâu. Tâm lý ko phải nghề của mình, bạn học chuyên môn biết thì mình sẵn sàng tiếp thu.
Cái này do mình nói ẩu. Ý là nó có liên quan đến một vấn đề khác nữa, chỉnh lại là "nó ko ngon vì người ta không xác nhận". Chuyện kiểm định hoàn toàn khác bạn, ví dụ bạn muốn kiểm định thì bạn đi mua một ổ rồi bạn ăn, chứ không ai nói vì người ta không ai thấy ngon nên mình nghĩ nó không ngon cả. -À, bản thân gây tranh cãi là repressed "memory" + "tính dục", mình ghi thiếu đấy, vì sao thì trong link đã ghi rõ. -Không, đoạn đó là "nó ko sai vì gốc nó đúng và giờ nó đang được dùng ở một nhánh đúng, không phải cái nhánh sai kia" Lí do gây tranh cãi thì như bạn nói, nhưng cái chính là rp ở đây có sử dụng nó nữa đâu. Nói chung chỉ có link nào báo hỏng là mình ko đọc, còn lại mình đã đọc hết. Bạn đọc comment trước trong lúc tranh cãi của mình kỹ một chút thì bạn sẽ thấy. Hiểu biết của mình cũng chỉ dừng ở mức này thôi. Việc mình đưa ý tưởng không để lấy le hay bắt bạn tiếp thu, vì mình hứng thú với những bộ não khác. Có vậy thôi.
Khi bạn trình bày ý tưởng cá nhân thì cũng giống như giới thiệu mình 1 quyển sách hay bộ phim. Mình nói ko có gì mới vì mình đã xem rồi, chứ đâu có ý bác bỏ gì quan điểm của bạn. Không có cũng ko sao, chứ phải xem lại mà phim ko có replay value thì hơi khiên cưỡng. Chắc ý nói tới analytical psychology của Jung với mbti? Chẳng qua nhờ mbti mới nổi chứ flaw có khác gì từ phân tâm học đâu, chỉ dừng ở mức lâm sàng thôi. Nói thật là forum này cũng dùng mbti để tạo sự liên kết cho giai đoạn đầu thôi(vì ảnh hưởng của life coach). Chứ mình ko nghĩ nó thành nơi nghiên cứu Jungian nghiêm túc gì đâu. Dự là sẽ phát triển kiểu cộng đồng thanh thiếu niên có sở thích về tâm lý nói chung.
@Haru Nakano Hem, cái này là nói tới dùng rp (bột) để lí giải LGBT (bánh bông lan) --> này là "hướng khác". Mình có đưa thông tin thêm cho bạn mà sao gọi là khiên cưỡng dc? Mà nếu chưa rõ thì bạn có thể nói "để mình về đọc thêm rồi đàm đạo với bạn" chớ sao bạn cứ cãi ngoài lề làm gì, thẳng thắn với nhau chút đi. Thật ra từ đầu mình chỉ bẻ bạn ở chỗ mình đưa A, bạn nói B, mình hỏi B thì bạn nói C. Chứ mình đã mở rộng ý tưởng ra để bàn thêm với bạn từ những comment sau đó rất nhiều lần rồi, chỉ có bạn là không thấy do điểm mù "nhàm chán" mà mình vô tình tạo ra. Khi mình muốn bàn luận thường cách của mình là "thả thông tin". Giống như giờ bạn thả sáp nến vào nước rồi chờ xem nó thành hình gì --> đây thường là những gì mình làm để khai thác từ mindset của người khác. Cơ mà có vẻ môi trường không phù hợp, nên nó thành hình tầy bầy rồi. Vậy cứ coi như chán là lỗi tại mình, vì mình cũng thấy rằng bạn ngoài nói xoay quanh thực chứng bên ngoài cũng không bàn thêm dc về ý tưởng kia, ngoài thách đấu mình vô nghĩa, cũng không đưa câu đố thú vị kia đến cho mình. Coi như mình cũng ko khai thác dc thêm gì từ bạn, chúng ta dừng tại đây. Cám ơn đã chịu khó lôi mình vào forum này (nhiều hơn).