[Enneagram] Bốn - Người cá tính

Thảo luận trong 'Enneagram' bắt đầu bởi lemming, 13/8/17.

  1. lemming

    lemming Guest

    4
    NGƯỜI CÁ TÍNH
    Enneagram Type Bốn

    Nhạy cảm, sống nội tâm:
    Thích diễn cảm, ưa xúc động, ái kỷ, thất thường

    tải xuống.gif

    -----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
    Tóm tắt về type Bốn:

    Type Bốn có khả năng nhận thức bản thân tốt, nhạy cảm, rụt rè. Họ trung thực, sáng tạo và rất riêng trong vấn đề cảm xúc nhưng có thể cũng buồn rầu và bồn chồn. Tự cách với người khác bởi cảm thấy tổn thương và kém cỏi, họ có thể có chút khinh khi và tự miễn mình khỏi đời sống thông thường thường nhật. Họ có đặc trưng hay lâm vào nỗi u sầu, tự nuông chiều bản thân (buông thả) và tự thương hại mình. Ở trạng thái tốt nhất: họ hứng khởi và giàu sức sáng tạo, đủ khả năng làm mới bản thân và biến tính những trải nghiệm của mình.

    • Nỗi sợ cơ bản: Không có nhân dạng và ý nghĩa riêng trong đời sống.
    • Khát vọng cơ bản: Tìm thấy mình đích thực và ý nghĩa của nó
    • Enneagram Bốn với cánh-phụ-trợ-Ba: “Nhà quý tộc”
    • Enneagram Bốn với cánh-phụ-trợ-Năm: “Kẻ tự do”


    Động lực chính: Muốn thể hiện bản thân và cá tính của mình, muốn tạo nên và bao quanh mình bởi cái hay cái đẹp nhằm duy trì một tâm trạng và cảm xúc nhất định, hoặc thu mình lại để bảo vệ cá tính, chú ý trước hết đến các nhu cầu tình cảm trước khi tham dự vào bất cứ điều gì khác, hoặc để thu hút "người khác đến cứu vớt mình".

    Ý nghĩa của Mũi tên (tóm tắt)
    Hướng về Điểm căng thẳng (Stress), Bốn đột nhiên trở nên quá đà và bám víu.
    Hướng về Điểm phát triển (Growth), sự hỗn loạn, xúc động của Bốn sẽ đi vào khách quan và nguyên lý rõ ràng.

    Ví dụ: Rumi, Frédéric Chopin, Pyotr I. Tchaikovsky, Gustav Mahler, Jackie Kennedy Onassis, Edgar Allen Poe, Yukio Mishima, Virginia Woolf, Anne Frank, Karen Blixen / Isak Dinesen, Anait Nin, Tennessee Williams, JD Salinger, Anne Rice, Frida Kahlo, Diane Arbus, Martha Graham, Rudolf Nureyev, Cindy Sherman, Hank Williams, Billie Holiday, Judy Garland, Maria Callas, Miles Davis, Keith Jarrett, Joni Mitchell, Bob Dylan, Paul Simon, Leonard Cohen, Yusuf Islam (Cat Stevens ), Ferron, Cher, Stevie Nicks, Annie Lennox, Prince, Sarah McLachlan, Alanis Morrisette, Feist, Florence (Máy móc) Welch, Amy Winehouse, Ingmar Bergman, Lars von Trier, Marlon Brando, Jeremy Irons, Angelina Jolie, Winona Ryder, Kate Winslet, Nicolas Cage, Johnny Depp, nghệ sĩ Tattoo Kat Von D., Magician Criss Angel, Streetcar Được đặt tên Desire là "Blanche duBois"

    ---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
    Tổng quan về type Bốn:

    Nói rằng type 4 là Người cá tính bởi type này duy trì đặc điểm cá nhân bằng cách tự nhìn nhận mình khác biệt một cách cơ bản so với nhân loại. Bốn cảm thấy mình không giống với những người còn lại, và do đó, không ai có thể hiểu và yêu họ một cách thỏa đáng/trọn vẹn. Họ thường tự thấy mình tài năng độc nhất, sở hữu những nét cực đặc biệt, một loại năng khiếu riêng, nhưng cũng đành rằng là có những khiếm khuyết hoặc yếu thế độc nhất vô nhị (kiểu lắm tài nhiều tật). Hơn hẳn những type khác, Bốn kịch liệt để ý và xoáy vào những đặc điểm cá nhân khác biệt (mà cá nhân nào cũng có) của họ, bao gồm cả những khuyết điểm “riêng và có ý nghĩa”.

    Bốn khỏe mạnh thì trung thực với bản thân: thừa nhận mọi tình cảm của mình và nhìn vào động cơ, mâu thuẫn, và xung đột cảm xúc mà không cố gắng phủ nhận hay tẩy trắng chúng. Họ có thể không thích những gì họ phát hiện ra song không cố gắng hợp lý hóa trạng thái đó hay giấu nó đi trước bản thân và người khác. Họ không sợ trông thấy mình “bị phơi bày mọi nết xấu”. Bốn khỏe mạnh muốn phát giác một cách tột cùng những gì thuộc về cá nhân và có nguy cơ là những điều đáng xấu hổ bởi họ xác định họ muốn hiểu rõ sự thật về trải nghiệm bản thân – cho nên họ có thể khám phá ra họ là ai và đi đến thỏa hiệp với quá trình cảm xúc của họ. Khả năng này cũng cho phép Bốn kéo dài sự chịu đựng với sức bền thầm lặng. Sự gần gũi với phần tối hơn của bản chất khiến họ dễ dàng hơn trong việc xử lý những kinh nghiệm đau đớn mà có thể áp đảo các type khác.

    Chẳng thế mà, Bốn thường thuật lại rằng họ cảm thấy mất mát thứ gì đó bên trong họ, dù họ có thể khó khăn định rõ chính xác “thứ gì đó” là thứ gì. Chẳng hay đó là sức mạnh? Sự thoải mái trong xã hội này? Sự tự tin? Hay sự bình yên về cảm xúc? – Tất cả những thứ họ thấy về người khác dường như là thừa thãi quá. Với thời gian và quan điểm thích đáng, Bốn thường nhận ra một cách tổng quan là họ không chắc chắn về những khía cạnh nhân ảnh tự thân của mình - tính cách hay cấu trúc bản ngã của họ. Họ cảm thấy họ thiếu một bản sắc rõ ràng và ổn định, đặc biệt là một cá nhân tham gia xã hội mà họ cảm thấy thoải mái với.

    Trong khi cảm thấy khác biệt với những người khác, Bốn lại không thực sự muốn ở một mình. Họ có thể cảm thấy xấu hổ hoặc rụt rè với mọi người, nhưng họ ước gì một cách sâu xa là có thể kết nối với những người hiểu họ và những cảm xúc của họ. "Lãng mạn" của Enneagram ở đây là, họ mong đợi ai đó bước vào cuộc đời của họ và đánh giá cao bí mật mà họ đã nuôi dưỡng và che giấu trong riêng tư từ thế giới ngoài kia. Nếu, theo thời gian, một sự xác nhận như vậy vẫn còn ngoài tầm với, Bốn bắt đầu xây dựng xung quanh nhận dạng của họ theo cách không giống như những gì người khác làm, tự an ủi mình bằng cách trở thành một người cố thủ theo chủ nghĩa cá nhân: tất cả mọi thứ phải được thực hiện theo cách của họ, theo những điều khoản của riêng họ. Thần chú của Bốn trở thành: "Tôi là bản thân tôi. Không ai hiểu tôi. Tôi khác biệt và đặc biệt ", trong khi họ bí mật muốn bản thân có thể tận hưởng sự thoải mái và tự tin như người khác có vẻ tận hưởng.

    Bốn đặc trưng bởi những vấn đề với chứng hình ảnh bản thân tiêu cực và tự trọng thấp kinh niên. Họ cố gắng bù đắp cho điều này bằng cách nuôi dưỡng một Fantasy Self - một hình ảnh tự tin tưởng tượng được xây dựng chủ yếu trong trí tưởng tượng của họ. Một Bốn chúng tôi biết chia sẻ với chúng tôi rằng ông đã dành phần lớn thời gian rảnh rỗi để nghe nhạc cổ điển trong khi tưởng tượng về việc trở thành một nghệ sĩ piano vĩ đại như Vladimir Horowitz. Thật không may, mọi việc khi thực hiện khác xa so với hình tượng tự tưởng tượng, và ông thường xấu hổ khi mọi người yêu cầu ông chơi cho họ nghe. Khả năng thực tế của ông, trong khi không đến nỗi tồi, trở thành nguồn gốc của sự xấu hổ.

    Trong quá trình trải nghiệm cuộc sống của mình, Bốn có thể thử qua vài cá tính khác nhau theo chuẩn, dựa trên những phong cách (thay đổi phong cách xoành xoạch), ưu tiên trong cuộc sống, hoặc những giá trị mà họ thấy hấp dẫn ở người khác (thay đổi gout zai/gái nhanh..). Nhưng bên dưới bề mặt đó, họ vẫn cảm thấy bất định về cọn người thực sự của mình. Vấn đề ở đây là họ căn cứ nhận dạng của họ chủ yếu dựa vào cảm xúc cá nhân. Khi tự nhìn vào trong họ cảm thấy sự biến ảo, những mẫu hình phản ứng cảm xúc luân phiên không ngừng nghỉ. Quả thực, Bốn nhận thức xác đáng sự thật về bản chất con người – đó là năng động và biến đổi tâm lý không ngừng. Nhưng bởi vì họ muốn lập nên một nhân cách ổn định, đáng tin cậy từ những cảm xúc của họ, họ cố gắng nuôi dưỡng chỉ một số cảm xúc nhất định trong khi loại bỏ những cảm xúc khác. Một vài những cảm xúc được họ nhìn như là “tôi”, còn những cái khác thì “không phải tôi”. Bằng cách cố gắng bám víu vào vài tâm trạng/nỗi lòng và thể hiện chúng ra với người khác, Bốn tin rằng họ dang trung thực với bản thân họ.

    Một trong những thử thách lớn nhất Bốn đối mặt là học cách buông những cảm xúc từ quá khứ; họ có xu hướng nuôi dưỡng những tổn thương và bám vào những cảm xúc tiêu cực về những người đã gây ra cho họ. Trên thực tế, Bốn đã dành thời gian gắn bó với sự níu kéo và nỗi thất vọng thế cho nên họ không thể nhận ra nhiều kho báu trong cuộc sống.

    Một ví dụ về một con chó bị người ta hành hạ và bỏ đói tìm thấy một khúc xương, tha đến chốn an toàn rồi bắt đầu gặm. Vì nó quá đói nên đã nhai xương rất lâu và cố gắng tiêu hóa mọi chất dinh dưỡng có thể từ khúc xương đó. Sau một thời gian dài, một ông lão tốt bụng đi qua chú ý tới con chó và để lại thức ăn bên cạnh cho nó. Nhưng con chó tội nghiệp mắc với khúc xương không buông ra được và rồi chết đói.

    Bốn cũng trong tình cảnh tương tự. Miễn họ tin rằng có thứ gì đó về cơ bản là không đúng với họ, họ không thể cho phép bản thân trải nghiệm hay tận hưởng rất nhiều những giá trị tốt đẹp khác đến với họ. Thừa nhận những giá trị tốt đẹp sẽ là đánh mất những tri giác về nhân dạng của họ (như một nạn nhân cam chịu) và sẽ là tiếp tục mà không có sự nhất quán tương đối về bẳn sắc cá nhân (đây là nỗi sợ hãi cơ bản của họ). Bốn trưởng thành bằng cách học để nhìn nhận rằng phần lớn những câu truyện của họ là không có thật – hay ít nhất là không đúng sự thật tý nào nữa. Những cảm xúc cũ bắt đầu biến mất một khi họ ngưng kể với bản thân câu chuyện cũ: nó không liên quan đến những gì họ đang có ngay bây giờ.
    (Từ The Wisdom of the Enneagram, trang 180-182)
    [Còn tiếp nhưng lười dịch, mời vào Type Four — The Enneagram Institute đọc nốt]
     
    dragonred, surphi10, Anh Đậu4 others thích bài này.
  2. lemming

    lemming Guest

    @Anita mời chị vào cho ý kiến
     

Chia sẻ trang này

XenForo Add-ons by Brivium ™ © 2012-2013 Brivium LLC.