Có những lúc không muốn làm gì (hoặc rảnh rỗi nhưng không muốn làm gì) !!? Chỉ muốn nằm ườn ra chổng mông, hoặc phèo ra, hoặc xem TV, hàng giờ liên tục Hết năng lượng tinh thần ===> Bạn được chuẩn đoán là mắc bệnh LB * LB :Lười biếng :v Câu hỏi đặt ra làm sao để "bơm" năng lượng cho những lúc này ? - Sau đây là 1 chút gợi ý của mình ( tất nhiên rất vui khi bạn đóng góp sở thích của bản thân, thực thi phần nào ý tưởng của bạn ! ) +Hãy thử đi tản bộ ( đi hít thở không khí trong lành ) + Tìm kiếm người bạn trao đổi về những ý tưởng hoặc chém gió cùng + Đi ăn một mình hoặc rủ bạn bè đi cùng (nếu muốn) + Tìm kiếm môn thể thao, nghệ thuật cho bản thân + Chơi game + Thử ít nhất một lần vào kho thư viện tìm đọc sách + Đi siêu thị, mua sắm + Tham gia buổi hòa nhạc + Tổ chức tiệc tại nhà (rảnh có thể) + Thử đi uống cafe cùng bạn bè + Đi xem phim tại rạp và rủ bạn thân của bạn đi cùng + Học chơi ít nhất một loại nhạc cụ + Thử làm trò gì điên rồ mà bạn lóe ra trong đầu ( hoặc rủ đứa bạn thân của bạn "điên" cùng ) + Thử làm nhiếp ảnh gia + Thử làm nhà phê bình ẩm thực + Thử làm đầu bếp + Thử leo nóc nhà nắm sao + Thử "chế biến" món đồ theo cách riêng của bạn + Tổ chức nhậu, tổ chức bàn tròn thảo luận công việc sắp xếp, lên kế hoạch dự định tương lai + Chơi "thử" các trò chơi cảm giác mạnh Tất nhiên mọi người hẳn cũng có ý tưởng riêng của bản thân trong những lúc chán nản, và đó là chút đóng góp của mình !
Những lúc mình chán đời muốn thi bơi với gỗ trên sông Hồng nhưng không được. Mình hay bật nhạc muốn phá nóc nhà, nhốt mình trong phòng rồi sáng tác ra một điệu nhảy nào đó. (top hot 100 billboard tuần) Sau đó thì mình đâm đầu vào việc gì đó cho đỡ sầu đời, đăng kí làm member vip của clb vì cộng đồng, làm đồ chơi miễn phí tặng trẻ em, chán nữa thì lên mạng lập ra trang "Làm việc tốt thật tuyệt vời". Thú thực là nhiều lúc mình còn đứng trước cầu suy nghĩ về chuyện đời ))) nhưng sau 5 phút tận hưởng bụi khói mình đành rút lui, dẹp việc sắp xếp tương lai cho tới năm 60 tuổi qua một bên (Something like this Being kind is awesome ) Nhiều lúc mình bị under the illusion là cuộc đời đã an bài sẵn rồi, cố làm gì, lúc đó là lúc mình chán hơn cả con gián. Mọi cách đều đi vào ngõ kẹt, nhưng qua rồi thì lại trở lại y như thời chưa có chuyện. ^_^
Hiu hiu, không biết mọi người có bị không. Đây không biết là thể laoij gì >o< -Nhưng mềnh có kiểu chán là thế này*: làm gì cũng chán, muốn làm gì cho nó hết chán thì chưa kịp chuẩn bị cũng đã chán(kiểu nghĩ đến xong tự phủ định luôn ấy), định than với ai cho đỡ chán thì chưa kịp nói đã lười mở miệng, mà định viết ra cho ai đọc cho đỡ chán thì chưa viết tay đã lười. Bảo đi ngủ cho đỡ chán thì không thể buồn ngủ, mà nghĩ đến ngủ lại không chán. Thức thì lại không biết làm gì, vì làm gì cũng chán mà thức không có gì làm thì càng chán hơn. - Lại có kiểu chán là*: muốn tìm một cái gì mới để xem, để học, để nghe, để biết, để blah blah.. >o< Sau đấy thì xem cái gì cũng chán, nghĩ đến xem cái khác cũng chán. Chưa bắt đầu thì đã chán, mà cứ thèm có cái gì mới mẻ để làm >o< >> Khổ sở quá thể đáng T^T
Hoặc là đơn giản hơn, đi ngủ cho khỏe Thưa giấc ngủ, con nguyện dâng hiến cả tâm hồn và thể xác cho ngài. Spoiler Take me to Sleep Spoiler P/s: Cái clip chả liên quan và cũng không có ý nghĩ sâu xa gì đâu Spoiler Thật ra cũng có Spoiler Có gì? Spoiler Lúc mình viết câu "Thưa giấc ngủ, con nguyện dâng hiến cả tâm hồn và thể xác cho ngài." thì mình liên tưởng đến 1 đức tin, 1 tín ngưỡng nào đó mà tôn giấc ngủ làm đấng tạo thế. Và bài hát làm mình liên tưởng tới tín ngưỡng đó. Còn cái tựa đề "Take me to Church" nữa chứ, nếu thay Church = Sleep nghe rất cool, vừa thể hiện ý tưởng muốn ngủ, vừa thể hiện cái gì đó rất tín ngưỡng Spoiler Có phải bạn muốn nói là ngoài giấc ngủ ra thì bạn chả tôn thờ cái gì? Nhưng tại sao lại phải nói thế? Nghe có vẻ cay cú Spoiler Mình cũng chả biết. Giống như Lex Luthor vì sợ một thế lực nào đó nằm ngoài tầm kiểm soát của con người mà tìm cách giết Superman chăng? Lex Luther tôn thờ sức mạnh và ý chí của con người, và muốn chứng tỏ con người có thể thắng chúa... Mà tại sao mình lại giả bộ như 2 đứa đang trò truyện thế này? Spoiler Bạn đang bị ám não từ cái Topic Tulpa, thật ra bạn cũng đang tò mò muốn thử lắm đúng không?Sao lại không thử đi? Spoiler Thì như mình nói phía trên đó, mình là Lex Luther. Mà tạo hình trong phim thì "nó" là ENTP đúng không? Spoiler Mình cũng nghĩ vậy. Cả 2 ta đều thích những thiên tài điên loạn không kiểm soát được ý nghĩ của mình đúng không? Spoiler Có thể, mà tại sao? Spoiler Vì chúng ta muốn trở nên thần kinh, nhưng có thể kiểm soát được lúc nào nên thần kinh, lúc nào thì không. Mà thật ra chúng ta đang nói chuyện về cái gì vậy? Spoiler Mình muốn nói về 7w8 Spoiler 7w8? Đúng rồi chúng ta luôn rất tự tôn về sự sáng tạo của mình, luôn ngạo nghễ tự hào rằng cái thế giới này chẳng ai có thể theo kịp trí tưởng tượng của mình. Nhưng Spoiler Nhưng chúng ta đều biết, điều đó không đúng, trí tưởng tượng, sự sáng tạo của chúng ta không thuần chủng. Giống như Voldemort luôn đấu tranh vì dòng máu phù thủy thuần chủng trong khi ông ta lại là con lai Spoiler Chúng ta quá thực dụng, quá lý trí. Đó là lý do tại sao chúng ta hay thường hỏi, tại sao mình có cảm giác những người khác bọn nó thoải mái, thanh thoát, mơ mộng hơn mình trong khi trí tưởng tượng lại chẳng hề bằng mình, cụ thể là bọn 7w6, trí tưởng tượng của chúng ta quá "nặng" Spoiler Nhớ hồi cấp 3 chúng ta nhồi nhét hàng đống thứ từ trong sáng, đến kỳ quặc, đen tối vào đầu để có ý tưởng mới không Spoiler Kể cả những thứ chúng ta rất sợ. Có biến chứng gì không? Spoiler Well..Chắc không! Nhưng mà chúng ta có thể tự hào về cái khác, đứng trên nền tảng 7w8. Chúng ta biết áp dụng khả năng của mình vào đâu, chúng ta thực tế hơn và sẽ có thành quả lưu giữ đời đời, chứ không phù phiếm như bọn 7w6. Chúng ta còn có cả khả năng nhìn ra cấu trúc mạnh mẽ nè, dự đoán tương lai nè, với w8 khả năng này mới có ý nghĩa, bọn w6 thì làm gì với cái này? Cho những cuộc vui đùa của chúng nó ư? Nhưng một điều mình vẫn băn khoăn là liệu thằng 4 nó thật sự thích thế này? Và thằng body của chúng ta là số gì? 9 hay 1. Nhiều lúc mình muốn bình yên, thanh thản trong tâm hồn, nhưng nhiều lúc lại muốn đứng dây quyết chiến cho cái thế giới của chúng ta. Mà nhắc tới mới để ý nếu 1 thì chúng ta trọn nguyên bộ away people bên trong rồi. Mà anh bạn, anh đâu rồi? .....