Gõ phím điện thoại, viết sai nhiều và lười tieeps quá. Trước hay tự nhủ một câu rằng: ngày mai tôi sẽ khác. Giờ thấy rằng chả cần làm gì cũng khác, hoặc ngày kia lại giống trở lại thì sao Mà t liên thiên quá, muộn r Chúc linh và mọi người ngủ ngon nhé
@Mây Trời Không hiểu sao nhưng đọc những lời cô viết khiến tôi cảm thấy đồng cảm kì lạ. Giống như là gặp một loài hoa đã bung cánh trong bản thân dưới một hình hài khác ở một bản thân khác vậy. Một thời gian tôi đã cảm thấy vậy, trống rỗng, lạc lõng, kèm theo đó là cảm giác không ai hiểu được mình. Không hẳn là cảm giác, mà là phản ứng bảo với tôi vậy, giống như nếu ai đó cố gắng nhận xét gì về tôi hoặc là biểu hiện ra là họ gắn tôi vào một hình mẫu tôi sẽ phản ứng rất dữ dội. Sau đó tôi nhận ra tại sao tôi lại cảm thấy vậy là vì, well, giống như tôi đứng một mình ở trong mắt bão, trời vẫn rất trong xanh nhưng thực ra đang hỗn độn quá đỗi. Phần nào đó trong tôi đã cảm nhận có gì đó không ổn, rất không ổn, nhưng tôi không thể tìm ra nó là cái gì, hay làm cái gì để có thể gim nó vào đích. Sự biến động lên xuống không ngừng của cảm xúc và cảm giác không thể thoả mãn cũng từ vấn đề này mà ra, vì nó "fundamentally wrong" và khiến mọi thứ dù bên ngoài hoàn hảo nhưng cũng đã mục nát theo nó. Có một câu này tôi rất thích: And the universe said, "I love you, because you are loved." There are days where you will feel unloved. You will look around, and see families, and lovers, and you will not have that. But happiness is not derived from others loving you. Happiness comes from loving yourself. Của ai thì tôi quên mất rồi :>. Chỉ là thấy được lưu trong một stt trên nick Tường Nghiễm từ lâu lắm.
Tôi nghĩ cô cũng đã có câu trả lời cho riêng mình, nhưng nói dễ nghĩ dễ hơn làm đúng không :> Nhưng cá nhân tôi thì thấy có một số thứ có thể thoả hiệp được, nó làm cho mọi thứ dễ chấp nhận hơn. Nhiều lúc tìm tới tận cùng mình cần cái gì, rồi tìm kiếm nó ở xung quanh mình sẽ hiệu quả hơn là tự mình creat nó :> Dĩ nhiên, có một số thứ không thể thoả hiệp được :>>
So deep tiếp theo "Ý nghĩa cuộc sống" có thể hiểu theo hai cách: - Ý nghĩa sự tồn tại của bản thân (meaning of existence), đặt trong bối cảnh xã hội - Nguyên lí vận động và mục tiêu của xã hội (literally :v)
Ý nghĩa cuộc sống thì chủ quan, mỗi người mỗi kiểu. Cái này thường là cảm xúc cá nhân áp đặt lên người khác, kiểu cống hiến vì đất nước(chủ nghĩa dân tộc), làm thế giới ngày càng tốt đẹp(chung chung, hão huyền), khai phóng tâm trí, cứu nhân độ thế(new age cults, science woo)... blah blah. Còn mục đích sống thì khác(mà mình thấy người ta hay lẫn 2 khái niệm này). Tuy tự cuộc sống ko có mục đích nhưng như sách dạy thì có mục đích sống vẫn hơn là vô hướng. Vì có cái này thì cuộc sống sẽ dễ dàng, có tổ chức hơn, tạo ra những mục tiêu khiến người ta phải vượt qua giới hạn bản thân.
"Tự gấp nếp con sông mà tìm cho mình điểm dừng." Cái này một người làm thì không tới đâu, và có nhiều người làm thì có ảnh hưởng ~ ảnh hưởng lại quay ngược về nhiều người đó và một người ~ Làm người duy trì cũng thú vị : )) (mình thích Times New Roman hơn Arial)