Hôm nay đi chơi với một esfj. Cứ phải gọi là cười sằng sặc với đống truyện cười của nó. Phát hiện ra tổ đội hút cần trong lớp kế bên toàn sp :v vài thằng phê pha be bét vài thằng chỉ thích chiện giai gái. Mấy tên này chơi bình thường cũng tốt tính vãi mà... Tối ngồi đọc wordpress một lão già lão chê ng ta k nghe lão nói mà tung hê đứa trẻ hơn mà trình kém lão, bảo 'phải kính già', lại bảo 'bảo sao phát triển được'. Câu chuyện của lão buồn cười vãi :v lão cũng thế Klq nhưng lên giường đắp chăn nèo...
Về quê giỗ ông. Năm nay cũng như mọi năm, nhưng hình như cũng có vài điều đặc biệt hơn. Những người thôn quê vẫn xởi lởi như ngày nào, nhưng đến tên cháu mình còn nhận nhầm. Lại tranh cãi những vấn đề về trách nhiệm con cháu, dây mơ rễ má. Những người đàn ông vẫn dc coi là chiếu trên, chỉ việc ăn và bàn chuyện đại sự. Những người phụ nữ thì ngồi với đám con cháu, lo hết từ nấu ăn đến dọn rửa. Lại chuyện nhờ đến thầy để tìm mộ. Có người cho rằng quan trọng là ở cái tâm. Tâm linh là bình an ở trong lòng, mọi người nhất trí đấy là mộ ông thì chấp nhận được rồi. Quan trọng là ở cái tâm... Nhiều đứa nhỏ hơn mình mà đã 2 con, nhiều cháu quá chả nhận ra đứa nào với đứa nào nữa. Có đứa thì tạm thời mồ côi vì bố đi tù, nghe bảo chém người vì đánh ghen gì đấy, mà bắt nguồn cũng từ đi kiếm tiền xa bỏ vợ ở nhà. Không thích trẻ con lắm, duy có đứa ngoan nhất thì còn bế. Nhìn bọn trẻ con lại nghĩ lớn lên nó cũng sẽ giống như bố mẹ nó, lại quanh đi quẩn lại ở thôn xóm này... Tranh cãi nổ ra. Mâu thuẫn lợi ích thì cãi thôi. Mà thấy khi người ta rơi vào trạng thái phải yêu hay ghét thì đúng là ko thấy cái lợi ích của chính mình nữa. Thấy cũng tội mà thôi cũng kệ. Mọi năm vốn chưa bao giờ thấy "liên quan" với họ hàng, năm nay thấy có vẻ liên quan hơn một chút, nhưng ko hẳn là với họ. Tự dưng thấy bất lực. Thấy cái tiềm năng rồi đấy, là bắt đầu thấy cái giới hạn rồi. Những giới hạn có thể chứng minh dc, thì ko thể vượt qua dc.
Đi học võ. Tâm trạng không tốt, chắc tại trời. Những lời chúc 8/3. Món quà nhỏ ý nghĩa của lớp. Nỗi khôn khổ đợi chờ hàng mua trên mạng. Đã >10 ngày chưa ship đến. Trốn k đi ăn uống 8/3 vì đủ mệt, áy náy vì đủ người quan tâm cái lời nói dối ốm bệnh. Nằm trên giường mà vẫn sợ câu chuyện ma quỷ này nọ nghe hồi chiều.
@Furiosa ủa con gái thì cũng có ai dèm pha gì đâu nhỉ . @Dương a a a : học võ về oánh chồng hả Hôm nay nhiều cảm xúc lẫn lộn. Cảm giác lẫn lộn. Đầu như bị thần kinh (thật ra đã bị điên từ lâu rồi). Trò chuyện với bạn, với 1 ông vô gia cư, với 1 ông thiên chúa giáo. kể ra 1 ngày giao lưu với 1 hướng nội như này thì cũng không tệ. Nhưng rồi về nhà, trong bóng đêm và sự tĩnh lặng, bỗng có cái gì bật ra rồi toả ra xung quanh cái tâm trí này, boom, bỗng nhiên chẳng biết mình đang ở đâu, chẳng nhớ hôm nay nói chuyện gì với người đó, một cảm giác trống rỗng, chẳng nhớ được gì, chẳng nhìn thấy gì, chẳng nghĩ được gì, và cũng chẳng cảm thấy gì. Nhìn vào gương tôi thấy 1 con quỷ xấu xí, và 1 đứa trẻ đáng thương tội nghiệp. Nhưng ko sao, ta sẽ cố gắng biến quỷ thành người.
Hôm kia ghé phòng công tác hssv chơi, mới biết là mình bị xóa tên, vui nhẹ, cái tính ko quan tâm đến điểm số luôn làm khổ mình
Nữ trong lớp tham gia đá bóng, hehe thua mà còn cười đùa vui hơn cả thắng. :3 nhớ lại hôm đá với lớp 11, có người nói rằng lớp mình chơi bẩn, bạn Esfp cáu lộn ruột truy lùng đứa nói rồi chửi cho một trận. Đùa mình cũng cáu nhưng không thích xô xát lắm, nhưng quả thực con tym rung động vì bản, cảm thấy được bảo vệ ghê gớm... : ))
Thi chạy cự li trung bình, mong là qua. Bị áp lực bởi môi trường, muốn trốn tránh thoát khỏi. Nhận ra người kia chỉ là một người bạn tốt nhưng k đủ nhạy cảm. Nhiều khi thấy bạn bè chính là áp lực thật khó chịu. Có những thứ mà muốn cũng không được, nhàm chán bởi những câu chuyện của họ mà k nói ra nổi. Đặt một dấu hỏi lớn về bạn bè. Nhiều làm gì khi k đủ sâu sắc? Trời mưa chỉ muốn được nghỉ học, là tôi tự ảo giác hay hpj không đủ nhiệt thành
@Furiosa tớ nghĩ vậy. mà tớ thấy con trai làm thế cũng bị dèm pha mà @Wind mẹ Fe nè, giả vở nằm lăn quay ra đất ăn vạ giả vờ bị đau là xin được tiền à @Dương a a a bạn bè hả, con dao 2 lưỡi. ngày trước tớ cũng có nhiều bạn lắm, giờ đỡ rồi, giờ là kẻ độc hành. Mà thực ra tớ thấy có nhiều bạn lắm, nhưng về chuyện "giao tiếp" thì lại là chuyện khác ^^ @lemming Hôm nay...vẫn bị điên như mọi ngày...friendship forever :v