[Game] Thử tài suy luận

Thảo luận trong 'Giải trí' bắt đầu bởi dfuz6, 30/5/16.

  1. dfuz6

    dfuz6 Guest

    :D Trong trò này, mình sẽ đăng một câu chuyện với các tình tiết và những mystery. Người chơi sẽ dựa vào tình tiết (+ lập luận, suy diễn) để giải đáp các mystery và hoàn thành cốt truyện.

    Vụ thứ nhất:

    Ruin-Tàn lụi:

    10h khuya, phố Maine (Mỹ)

    Dạo bước trên bờ biển. Gã đàn ông nghe thoảng qua giai điệu bài hát “Người lạ trên biển” chơi bằng kèn saxophone. Và còn có tiếng khác phụ theo, là đàn violin. Thật lạ là bài hát bất ngờ ấy lại nói đúng vai trò và tâm trạng của gã. Ngoài kia, sóng vẫn vỗ ào ào như đàn gào thét. Khi về đây, chúng chỉ còn là vài đợt sóng lăn tăn vỗ nhẹ vào đám hoa dại mọc ven bờ. Bước lên từng bật cầu thang, gã không quên hái vài cánh hoa ven đường. Đưa lên mũi ngửi. Rồi không chút vội vàng, gã bước vào con đường chính và hòa vào dòng người tấp nập về đêm…

    Bác sĩ Holic đang bắt đầu tiến hành việc nghiên cứu cơ thể. Ông ta vẽ ra nhiều bức họa, lời bình, những dẫn chứng khoa học v.v. Nhưng có lẽ vẫn còn chưa đủ…

    Đêm hôm sau.

    Thanh tra K đang lo đuổi theo 2 gã đàn ông mà quên mất việc mua tờ báo “Phố Đêm” như thường lệ của mình. Chúng là Trick và Pain. Hai gã lừa đảo, cướp vặt trên phố. Bọn chúng hôm rồi đã trộm sợi dây chuyền của phu nhân Athes nên thanh tra K có nhiệm vụ bắt chúng và lấy lại. Tiếc thật. Nếu anh ta dừng lại mà mua tờ báo “Phố Đêm” thì chắc đã nhìn thấy ông ta, cũng đang đứng ở quầy báo quen thuộc. Holic, ông ta vừa nhìn thấy anh là đã nhanh chóng chạy ra bờ biển…

    Thanh tra K mất dấu hai kẻ đó. Anh tức tối quay về. Vừa đi ngang qua một bãi rác thì có một linh tính mách bảo có gì đó bất thường nên anh đã quay qua. Thanh tra K chợt nhớ tới vụ mất tích của nhà hải dương học Molley hôm qua. Ông ta đã không về nhà. Biến mất. Và giờ đây anh có thể thề rằng mình đang thấy cái đồng hồ của ông ta trước mặt. Trên một cánh tay, tất nhiên…


    Bác sĩ Holic đang kiểm tra cánh tay rời mà thanh tra K tìm được ở bãi rác.

    “Hmm. Không có gì chắc cả…” Holic nói. “Trên cánh tay tươi này có rất nhiều muối, lẫn cả trong máu và xương. Ah…nói thật thì rất có thể là cánh tay của ông Molley.”

    Holic thì lo chú tâm tới cái đồng hồ vàng đắt tiền mà không chú ý trong khi thanh tra K xem vết đứt của cánh tay. Cứ như nó không được cắt gọn mà bị giật bung ra khỏi cơ thể một cách thô bạo. Thứ gì đã gây nên chuyện này chứ?

    Wong là một ngư dân. Ông có việc phải rời nhà gấp. Ông nói nhanh với bà vợ, bà ấy nghe thoáng qua là: “Tôi ra đường chính gặp một người bạn. Cá. Ở nhà yên nhé.”

    Sáng hôm sau, phải sang tuốt bên phố Maine, Miki, vợ của Wong, không ngờ phải nhận những gì còn xót lại của chồng mình. Chân của ông ta. Miki tuy rất mạnh mẽ nhưng cô trông như không thể tin vào những gì mình thấy. Cô có vẻ muốn khóc, nhưng rồi lại thôi.
    Cô bình thản trả lời những câu hỏi của thanh tra K, người có vẻ thông minh hơn cô. Chúng chỉ đại loại như “Cô làm gì tối qua? – Có ai làm chứng gì cho cô không? – Quan hệ của cô và chồng như thế nào?...”. Không có một lời chia buồn, thanh tra K vô thẳng vấn đề như thế. Anh muốn kết thúc vụ này sớm. Nhưng điều đó là không thể.

    Miki trả lời : “Tối qua anh ấy nói ra đường chính gặp một người bạn. Tôi ở nhà. Đón 3 người bạn tới chơi. Họ là Mary, James và Jack.” Miki có vài giọt lệ ở khóe mắt.

    Thanh tra K đón xe tới phố Ortree, nơi mà vợ chồng Wong ở. Đường chính của thị trấn có nhiều quán bar, nhà hàng, cà phê,…thích hợp làm nơi hẹn. Nhưng không nơi nào nói rằng mình đã thấy Wong vào quán. Chẳng nhân chứng nào thấy ông ta. Nhiều bạn của Wong ở đây nhưng họ không thấy Wong tối hôm đó…Thanh tra K rất phân vân, rõ ràng là nạn nhân phải ra đây. Nhưng tại sao xác ông ta lại biến ra tuốt tận phố Maine?

    Thanh tra K quay về đồn. Trên đường thì gặp một người đàn ông tên là Jan, cũng là ngư dân. Ông này là bạn của Wong, trông còn có vẻ đang say. Ông ta bảo rằng tối qua mình uống say với mấy người bạn sau khi làm 1 mẻ lưới nên không nhớ gì nhiều. Nhưng có một thứ mà ông ta nhớ rất rõ là gã đàn ông mặc đồ đen xách cái túi to gần quán. Hắn đang đi thì suýt bị một cỗ xe ngựa tông trúng và làm rớt gói đồ to. Khi cảnh sát tới thì hắn bỏ chạy và họ mở cái túi và trong đó có một cái chân người còn tươi. Jan khẳng định đó là của Wong. Có vết xăm chữ W.T trên đó, cho Wong Trang, Jan từng thấy nó. Ông có vẻ đau buồn với cái chết của bạn nên không nói gì thêm…

    Thanh tra K rất đau đầu vì việc này. “Hai cái chết trong 2 ngày. Tất cả chỉ còn một phần cơ thể ư? Chuyện quái gì đang xảy ra…Và vết cắt nữa? Nó như không bị cắt mà như giật bung ra. Vài chỗ còn bị nát nữa chứ…”

    Holic kiểm tra cái chân và thấy cũng có nhiều muối trên đó. Lòng bàn chân thì có nhiều vết đất đá đâm vào. Ông ta cho rằng có thể nạn nhân đã chạy kiệt sức tới mức ra quá nhiều mồ hôi. Y học lúc bấy giờ ở một thị trấn nhỏ như thế thì chỉ cho ta biết bấy nhiêu.

    Holic xin thanh tra K bàn chân nhưng anh không đồng ý, vì đó là tang vật. Nhưng rồi khi biết mình không thể bảo quản bàn chân tốt như Holic thì thanh tra K phải bằng lòng.

    Báo chí bắt đầu chú ý tới vụ này. Họ đã nghĩ ra tên The Cutter cho hung thủ. Báo “Phố Đêm” dần trở nên ăn khách với những câu chuyện liên qua tới chuyên án này…

    Chưa có nghi phạm nào. Cảnh sát quá dở. Thật vậy. “Nhưng dù kẻ nào đã gây ra thì cũng phải trả giá…!” – Lời kết của số 18, ra ngày 23/3/1829.

    Khi mà vụ việc chưa dứt thì một sự việc khác đã xảy ra. Nhiều ngôi mộ trong thành phố đã bị bới lên. Không rõ ai làm. Mọi thứ càng trở nên bí hiểm ở Maine.

    Đi dọc bờ sông trong tâm trạng buồn bã. Thanh tra K chẳng thể nào tưởng tượng được những gì đã xảy ra ở đây tối hôm qua.

    Chàng thanh niên vội vã chạy trốn. Anh bị trượt chân vào vùng nước sâu. Anh phải tìm cách qua bờ, không còn đường quay lại. Không kịp rồi. Anh bắt đầu cầu nguyện…
    Và những gì còn lại của anh đã trôi dạt vào bờ sông. Ngay dưới chân thanh tra K. Vài cái tai và ngón tay…Anh buồn nôn suốt mấy ngày liền sau đó. Dựa vào cái khuyên tai, chủ tiệm kim hoàn đã khẳng định đó là hàng độc nhất vô nhị mà ông ta đã bán cho cậu “ấm” Marcos, con trai của chủ doanh nghiệp đánh bắt cá khổng lồ ở Maine. Quần áo của cậu ta được vớt lên vài ngày sau đó.

    Thanh tra K quay lại hiện trường và lên con thuyền tiến nhanh ra biển. Do con sông ngắn mà rất gần biển nên chỉ vài phút là anh tới nơi. Bác sĩ Holic và thuyền trưởng Wod đã gọi anh tới. Điểm hẹn là ngọn hải đăng Pennywod. Xuất hiện trong màn sương mờ ảo, ngọn đèn biển Pennywood như là thứ duy nhất còn lại trên thế gian này. Cảnh vật xung quanh như chỉ được vẽ cẩu thả.


    Thuyền trưởng Wod và bác sĩ Holic đã tìm được xác của hai tên Trick và Pain ở ngọn hải đăng. Bọn họ nói rằng chúng đã chết do bị họ truy đuổi. Đầu đuôi câu chuyện là khi Trick và Pain bị Wod nghi ngờ đã giết Mar, cháu trai ông ta, do cả 2 đã xích mích từ trước. Bọn họ giận dữ và tìm cách tấn công ông già Wod. Chúng dồn ông ra gần vực thẳm. Nhưng bác sĩ Holic đã có mặt và dùng súng uy hiếp chúng. Bất ngờ khẩu súng bóp còi và bắn chết Pain. Hắn ngã đè lên Trick và cả 2 rơi xuống vực. Và giờ thanh tra K dùng súng yêu cầu Wod và Holic về đồn. Mọi người cho rằng 2 kẻ đó là The Cutter. Nhưng do không có bằng chứng. Và quan tòa cho rằng hành động của họ là tự vệ, có một phần do tai nạn, nên đã thả.

    Sau ngày hôm đó, như phát hiện ra điều gì mà giữ đêm hôm, thuyền trưởng Wod đã lái tàu ra biển. Ông cầm ngọn đuốc cùng với vài thủy thủ lên tàu. Họ không nói là đi đâu. Con tàu đi từ sông ra biển. Và rồi có người từ xa như đã thấy nó muốn chìm. Và một tiếng nổ vang lên làm nổ tung tất cả. Vài mảnh xác của thuyền trưởng Wod và các thủy thủ được tìm thấy ngày hôm sau. Không chỉ có thuyền trưởng Wod và các thủy thù mà ngay đêm hôm trước cũng có người ra biển và mất tích. Đó là ngư dân Jan. Ông này ra biển trước 1 giờ. Cả thuyền lẫn người đều mất tích…

    Thanh tra K lúc này cho người lao thẳng vô nhà của Holic và tìm kiếm. Anh nhận ra cái lò đốt than dưới tầng hầm nhà Holic đang rừng rực cháy. Chẳng có gì nhiều trong đó. Và ngoài vài bản nghiên cứu ra, thanh tra K không còn tìm thấy gì nhiều ở nhà Holic. Anh còn được biết, ngoại trừ đêm Molly, Mar chết, thì ông ta có chứng cứ ngoại phạm ở quán rượu.

    -Ah, khoan đã, Holic. – Thanh tra K nói. – Theo tài liệu này thì 1 tháng trước, ông đã bán một con thuyền cũ của mình cho Wong?

    -Uh, tất nhiên. Tôi đã bán. Không được sao?

    -Con thuyền ấy đâu? – Thanh tra K hỏi.

    -Ông đi mà hỏi ổng. Tôi còn trách nhiệm gì với con thuyền?
    Một viên cảnh sát đã được cử đi tìm con thuyền. Anh ta thông báo rằng mấy ngày trước, đúng đêm Wong biến mất, có người đã nhổ neo nó và ra biển. Tới nay vẫn không thấy nó quay về.

    Có tin báo rằng xác của Jan đã được tìm thấy. Cánh tay của ông ta đã trôi dạt vào biển. Thanh tra K trợn mắt trước hung tin trong khi Holic, đứng ngay cạnh anh, cũng rất sửng sốt. Vẫn là dấu vết như cũ…Sau đó, những mảnh vỡ của con tàu Woden Freya cũng trôi dạt vào.

    Những vụ án khủng khiếp đã xảy ra trong khi thanh tra K dường như bất lực.

    Sự thật nằm sau vụ án này là gì? Các bạn có thể tìm ra? Ai là hung thủ? Ai là kẻ bị oan? Hãy tìm ra sự thật nằm sau vụ án này.

    Tác giả: xxx_holic195. Vụ này mình có lời giải và được tác giả confirm rồi.:D.
     
    AnitaHuyên Linh thích bài này.
  2. dfuz6

    dfuz6 Guest

    Cánh tay ko thể là của Wong được vì Wong chết sau khi cánh tay được tìm thấy. Cũng ko phải chất nổ, vụ nổ đủ để làm tứ chi văng tùm lum vậy thì sẽ phải có rất nhiều người nghe đc.

    Đưa thêm hint cho bạn nè, cũng là những câu hỏi mình đã đặt ra để giải:

    - Tại sao các ngôi mộ bị đào -> Đây là một thị trấn nghèo nên chắc ko phải vì cướp của rồi. Tạm loại đi khả năng có ai đó mắc chứng thích đào mộ ng ta, thì có ai đó muốn tìm cái gì đó trong các ngôi mộ, nhiều ngôi mộ bị đào bởi vì (bọn) hắn ko biết chính xác là mộ của ai -> Bạn thử suy luận tiếp hen.
    - Các phần thi thể ko đc cắt bằng dao, mà bị giật bung ra. Làm sao một người có đủ sức giựt bung tay chân một người ra khỏi cơ thể ng đó nhỉ, và tại sao lại phải làm vậy thay vì cắt bằng dao? -> đây là câu hỏi trung tâm.
    - Có thể thấy Wong và Jan và Wod đều rất vội vàng ra biển -> theo tâm lý bình thường, nếu như có ng ra khơi rồi chết một cách bí ẩn và rùng rợn như vậy thì ng ta sẽ ở nhà cho đến khi biết đc nguyên nhân làm họ chết, hoặc ít ra, ko ra khơi một mình trong đêm, đúng ko? Vậy tại sao?
    - Tại sao ở 2 cái chết đầu tiên thì phần thi thể đc trả về là tay và chân và bị giựt ra rất cẩu thả, còn ở cái chết sau đó thì là cái tai và những ngón tay -> Thử tìm cách giải thích nha :D.
    - Tại sao các phần thi thể có muối ở bên trong. Gợi ý là ko phải do chạy quá nhiều đâu, vì có vận động mạnh tới đâu thì mồ hôi cũng ko tiết ra ở chân nhiều đến mức đọng thành muối như vậy.
    - Tại sao chỉ ở cái chết cuối hung thủ mới sử dụng thuốc nổ nhỉ :D.

    Trả lời được hợp lý các câu hỏi này thì bức tranh toàn cảnh sẽ hiện ra.
     
    Thiên DiAnita thích bài này.
  3. Thiên Di

    Thiên Di Guest

    Vẫn nghi hung thủ là Bác sĩ Holic, ổng đang tiến hành việc nghiên cứu cơ thể, nên có thể mục đích của hàng loạt vụ giết người này là để phục vụ cho việc nghiên cứu của ổng. "Nhưng có lẽ vẫn còn chưa đủ…" Đồng phạm của ổng chắc có lẽ là Trick và Pain. Trong lúc giằng co với Wod vì một mục đích nào đấy (có lẽ là còn cần lợi dụng Wod, or sợ hai tên kia tiết lộ kế hoạch của mình, nên Holic ra tay diệt khẩu luôn :D )
    Việc đào xới các ngôi mộ thì có thể là để tìm các bộ phận cơ thể của người chết chăng. Những ngôi mộ bị bới lên trước khi Trick và Pain chết cho nên có thể hành động đào xới bới móc này là do 3 người Trick, Pain, Holic cùng làm
    giật bung cơ thể người chết là do 3 người cùng làm. Hầy, nghĩ mãi vẫn ko hiểu tại sao ko dùng dao.Tạm nghĩ là có thể do hung thủ thích thế :D Sau này đến cuối cùng phải dùng thuốc nổ bởi vì Trick và Pain chết rồi, Holic còn có 1 mình nên ko thể tiếp tục sở thích, với lại lần này số người đông hơn, gồm Wod và các thủy thủ.
    Ai cũng sẽ để ý thấy các nạn nhân đều rất vội vàng chạy ra biển, có thể hung thủ đã dụ dỗ họ bằng cách nào đấy (nghĩ chưa ra,), có thể là dụ ngoài đó có kho báu chăng, đại khái là chỉ tiết lộ cho bạn biết thôi , nhưng sau đó phát hiện mình sắp bị giết, họ hoảng hốt bỏ chạy, vì thế lòng bàn chân có rất nhiều vết đất đá.
    Các bộ phận cơ thể có nhiều muối, lẫn trong máu và xương thì nghĩ là do Holic bảo quản chúng, hoặc do nước biển lúc xác bị ngâm trong nước trôi dạt vào bờ.
    Hic, nhiều chi tiết nghĩ hem ra. Mong chờ đáp án
    k67
     
    Anita thích bài này.
  4. Thiên Di

    Thiên Di Guest

    Bị oan chắc là Wod, mới đầu mọi người nghĩ Wod và Holic là The Cutter :D
     
  5. dfuz6

    dfuz6 Guest

    Trò này dùng để định type hay vậy mà không ai chơi nhỉ :D.

    Có thể thấy Wong và Jan và Wod đều rất vội vàng ra biển -> theo tâm lý bình thường, nếu như có ng ra khơi rồi chết một cách bí ẩn và rùng rợn như vậy thì ng ta sẽ ở nhà cho đến khi biết đc nguyên nhân làm họ chết, hoặc ít ra, ko ra khơi một mình trong đêm, đúng ko? Vậy tại sao?

    -> Có 2 khả năng, khả năng đầu là những người này bị đe dọa nên phải chạy ra biển, nhưng vô lý vì thấy người đầu tiên bị giết thì những người sau một là sẽ ở lỳ trong nhà, hai là sẽ tập hợp lại và không đi ra biển khuya như vậy.

    Khả năng hai, hợp lý hơn là những người này đi tìm kiếm cái gì đó mà không muốn cho ai biết (1).

    - Tại sao các ngôi mộ bị đào

    Đây là một thị trấn nghèo nên chắc ko phải vì cướp của rồi. Tạm loại đi khả năng có ai đó mắc chứng thích đào mộ ng ta, thì có ai đó muốn tìm cái gì đó trong các ngôi mộ, nhiều ngôi mộ bị đào bởi vì (bọn) hắn ko biết chính xác là mộ của ai. Cái chúng cần tìm kiếm là "cái gì đó" nói ở (1).

    -Các phần thi thể ko đc cắt bằng dao, mà bị giật bung ra. Làm sao một người có đủ sức giựt bung tay chân một người ra khỏi cơ thể ng đó nhỉ, và tại sao lại phải làm vậy thay vì cắt bằng dao?

    Cái gì ở trên biển mà xâu xé cơ thể người ta đến mức chỉ còn một cánh tay hoặc một cái cẳng chân trôi vào đất liền? Đó không phải người, mà là một loài vật ăn thịt trên biển. Có thể là một con cá mập.

    - Tại sao ở 2 cái chết đầu tiên thì phần thi thể đc trả về là tay và chân và bị giựt ra rất cẩu thả, còn ở cái chết sau đó thì là cái tai và những ngón tay

    - Vì các phần thi thể này đã bị cắt ra bởi con người, với mục đích gì đó, như dọa dẫm người khác chẳng hạn. Hung khí có thể là một con dao y tế.

    - Tại sao các phần thi thể có muối ở bên trong. Gợi ý là ko phải do chạy quá nhiều đâu, vì có vận động mạnh tới đâu thì mồ hôi cũng ko tiết ra ở chân nhiều
    -> Đơn giản là cả 3 người này đều chết trên biển. Nhà hải dương học chết tình cờ, cái chết này đã gợi ý cho những người kia đi tìm cái gì đó ở (1) nhưng tất cả đều die.

    Nói tóm lại thì vụ này là như sau: Có một người (có thể là một tên cướp) đã từng sống ở thành phố này với một cái tên khác. Hắn ta đã cất giữ tất cả tài sản mình và đồng bọn của mình cướp được ở một vị trí nào đó trên biển. Sương mù, đá ngầm...và một vài thứ khác làm cho vùng biển này rất nguy hiểm. Vùng biển cũng có một vài con cá mập.

    Đồng bọn của hắn đã tới thành phố này từ lâu, nhưng chưa thể tìm thấy gì. Holic đã nhận biết được dấu hiệu gì đó trên cánh tay của nhà hải dương học (có thể từ cái đồng hồ) và từ các dữ kiện biết trước (một cuộc nói chuyện với Molley trước đó chẳng hạn), hắn suy đoán ra được vị trí của kho tàng. Hắn ta bắt đầu nghĩ đến chuyện mượn cái bẫy trên biển để trừ khử những tên đồng bọn còn lại. Wong và Jan, khi nghe tin từ Holic đã vội vã ra đi một mình trong đêm để một mình chiếm lấy kho báu. Thuyền của cả hai đều bị đắm và hai người đã làm mồi cho những con cá mập. Cái chân của Wong đã được Holic mang về với mục đích đe dọa một ai đó (có thể là Wod).

    Marcos đã bị giết hại, vì cá mập không thể nào ăn hết cơ thể để lại một vài ngón tay và cái tai được. Thủ phạm đã dùng một con dao nhỏ nhưng rất sắc để cắt các phần thi thể của nạn nhân (nên chỉ cắt được cái tai và những ngón tay) và cái xác của anh ta bị đốt trong lò than. Đó có thể là con dao phẫu thuật của các bác sĩ. Cũng chính Holic đã thuê hai tên lưu manh uy hiếp ông già Wod và giết chúng để giữ bí mật. Lo sợ vì những cái chết liên tục, Wod tìm cách chạy trốn ra biển. Holic đã đặt trước thuốc nổ trên tàu và phá hủy toàn bộ.

    Tối nay sẽ có vụ mới :D.
     
    Anita, Thiên DiHuyên Linh thích bài này.
  6. dfuz6

    dfuz6 Guest

    Câu 2:

    “Sột Soạt” Jell dùng tay cào lên cái vách gỗ cách mặt mình vài cm, chân cô va vào cái vách phía dưới. Cái băng dính dán chặt miệng làm cô ko thốt lên nổi tiếng kêu ứ trong cổ họng. Cô đang nằm trong 1 cái hộp chỉ vừa 1 ng nằm, nó chật chội và ẩm thấp, trong tư thế nằm sắp cô ko thể cựa mình qua lại. Bóng tối bao trùm làm cô sợ hãi. Ngôt ngạt và chật chội, cô thấy khó thở và nóng bức, nước mắt cô tràn ra trn mặt. Cái ý nghĩ lóe lên trong đầu cô làm cánh tay buông thõng của cô bật dậy đập mạnh vào cái vách trước mặt. Cô đập liên hồi , cô ép khuỷa tay vào hông uốn ng sang 1 bn trong ci hộp chật hẹp rồi vòng tay lên xé miếng băng trên miệng. Cô thét lên hoảng loạn “thả tôi ra- ai đó giúp tôi với”. Tiếng hét của cô vang trong cái hộp bé tí, cô như nấc lên trong cái suy nghĩ cay độc của chính mình, cái suy nghĩ cô ko mún có và ko mún nghĩ tơi – cô bị chôn sống.
    …………………………………………� �…………………………..




    “Nạn nhân là ai?”-Thanh tra K bước tới cái thùng gỗ trước mặt. Nắp thùng đã được mở ra. Kế bên là xác 1 cô gái còn khá trẻ đã được phủ lên 1 tấm vải trắng


    “Theo giấy tờ tùy thân thì nạn nhân là Jell, 29t, 1 doanh nhân chuyên kinh doanh đất đai là con gái 1 tập đoàn lớn đang muốn quy hoạch vùng đất này”-Viên cảnh sát trẻ tuổi đọc từ cuốn sổ ghi chép của mình.

    “Ai là ng phát hiện ra xác nạn nhân đầu tiên”- Giở nhe tấm vải lên khỏi cái xác thanh tra K khẽ nhíu mày.

    “Gia đình 1 ng nông dân ra đồng vào sáng phát hiện ạ”

    “1 cô gái xinh đẹp”

    Phủ vội tấm vải lên xác như cũ thanh tra khẽ đứng lên nhìn 1 vòng và dừng lại trước cánh đồng cách đó chừng mươi bước.
    “Thế các anh đào cái thứ này hay là họ đào lên”

    “Là họ đào lên”-viên cảnh sát nói

    “Cái gì hút họ tới đây để đào cái cục nợ này lên thế”

    “Cái đó a”

    “Thách thức cảnh sát sao?”- Thanh tra K đang thấy trước măt 1 cái bảng gỗ nhỏ với chữ HERE và mũi tên vẽ hướng xuống vào cái chỗ mà vốn dị cái hòm nằm trước đó.

    “Các anh có thông tin gì khác ko?”

    “Vâng! Theo giám định pháp y thì nguyên nhân dẫn đến tử vong là do bị ngạt thở mà chết, thời gian tử vong vào khoảng thời gian từ 1h30 tối qua. Có dâu vết của khí ete dùng để gây mê và trên tóc nạn nhân có dính 1 ít cà phê.”

    “Cà phê à” Thanh tra K nhắc lại điều mình vừa nghe.

    “Vâng là 1 loại cà phê đậm đặc”-viên cảnh sát khẳng định.

    Khẽ gật gù và đăm chiêu thanh tra K típ: “Các anh bít xuất xứ của nó ko?”

    “Đây là đặc sản của vùng này, nhưng dạo gần đây do tập đoàn của cha nạn nhân gây sức ép nên các nông trại nên những tiệm sản xuất loại này ko còn nguyên liệu và đã đóng cửa gần hết chỉ còn 3 tiệm gần đây là còn dùng thứ này thôi”-gập đôi cuôn sổ lại viên cảnh sát típ-“thanh tra có mún đến đó ko?”

    “Tất nhiên, àh anh tên gì?”

    “Ian thưa thanh tra”- viên cảnh sát đáp rõ to
    “Theo tôi ” thanh tra K ngôi vào ghế phụ và đóng cửa xe lại.

    “Sao ạ!”- viên cảnh sát ngạc nhiên.

    “Tôi cần ng dẫn đường và tài xế”

    “Vâng thưa thanh tra”-viên cảnh sát đóng vội cánh cửa và thắt dây an toàn.
    …………………………………………� � �……………………………………



    “Tôi chẳng bít cái quái gì hết, ai chết thì liên quan gì tôi, kinh doanh thì nhỏ giọt kiểu này mà suốt ngày bị mấy ng làm phiền thì bán quách cái cửa hiệu này cho rồi”- Junior chủ quán cà phê cáu kỉnh khi bị viên cảnh sát hỏi.

    “Đừng nói quá chứ ko phải ông bán hết cà phê đậm đặc ngày hôm nay rồi sao”- thanh tra K nhìn cái kệ dài 3 tầng chỉ còn vài hộp.

    “Mấy ng bít cái quái gì? 3 ngày nay cái máy làm ca phê hư nên chẳng làm được gì thì có, trên đó cũng toàn là cà phê hết dùng được”

    Lắc lắc cái hộp mốc meo trên kệ mình vừa lấy xuống khỏi cái kệ bám bụi thanh tra K hỏi: “Sao anh ko sửa đi?”

    “Tiền đâu mà sửa với lại có sửa cũng chẳng còn thứ gì để làm nữa, mấy trang trại ca phe bị mua đứt hết rồi còn đâu, chắc tôi chuyển qua trồng thứ khác thôi, có lẽ món dâu tây cũng ko tới nỗi thất bát như hiện nay”

    “Thật là cái này ko dùng được nữa sao?”- Ian trỏ cây viết vào hộp cà phê thanh tra K đang cầm

    “Nếu mún chết thì cứ dùng”
    …………………………………………� � �………………………………………� �.


    “Dọn hàng sớm thế Hand, mới 8h thôi mà”-viên cảnh sát hỏi.


    “Dọn hàng gì giờ này, nghỉ lun thì có”-Hand với tay đóng cái tủ kính bánh ngọt lại-“mấy ng mún gì nữa đây”.

    “Chúng tôi mún hỏi ông về cà phê đậm đặc thôi mà”-Thanh tra K nhìn quanh cái hiệu bánh ngọt nhỏ theo kiểu gia đình của Hand.

    “Dẹp quách cái thứ chết toi đó đi, cà phê là đặc sản vùng này, món bánh ca phê của tôi ai cũng thích, vậy mà giờ ko còn lấy cà phê thứ phẩm mà làm bánh chứ nói chi tới cà phê đậm đặc loại 1”-Hand cáu kỉnh gạt mấy thứ bánh nghèo nàn vào sot rác

    “Chắc là do quy hoạch nhỉ?”- Thanh tra K nhìn ra 1 trang trại cà phê đang bị san dở qua khung cửa sổ bên hông nhà.-“mà hình như ko chỉ có thế ma ông bực mình nhỉ”


    “Bị lừa 1 khoản tiền dành dụm ông bực ko? Tôi để dành cả năm trời để mua cái máy làm cafe thật tốt và vậy mà tay bán hàng lừa đảo đó sang cho tôi cái cục nợ dùng chưa được 1 tuần thì hư quách thế này, 3 nay nó toàn kêu è è rồi nằm im ko chứ đâu”- Hand đập tay vào cái mày hình hịch.

    ‘Thế ông có dự định gì mới ko?”


    “Chẳng bít, giở tôi chỉ còn 1 đống đậu vani và bột mì mốc meo bỏ đi và 1 con vợ suốt ngày lải nhải”
    …………………………………………� � �…………………………….



    “Anh có bít gì về cô gái vừa chết ko?”- Ian hỏi


    “1 con ả đáng chết đó chứ.”- Alex nằm dưới gầm cái máy to kềnh trả lời vọng ra- “Con ả đó mới bữa trước bảo rằng món kem cafe của tôi rất ngon mà ngày hôm sau cắt luôn nguồn cafe của tiệm tôi, nhắc tới mà muốn ứa gan”


    “Tình hình này kéo dài lâu chưa?”- Thanh tra K đứng dựa vào máy và châm điếu thuốc.


    “Tiệm tôi bị cắt nguồn cafe gần nửa tháng nay rồi, cái máy làm kem chết tiệt này cũng hư lun từ đó”- Alex lồm côm chui ra khỏi gầm máy.


    “Có vẻ như anh đanh mún dọn nhà nhỉ”-Thanh tra K nhìn cái xe tải chất đồ của Alex.

    “Dọn đi thôi chứ ở đây làm gì, tôi còn 1 đống thứ mún bán đây”- Alex lắc đầu ngao ngán nhìn cái máy to đùng mà hình như anh vô phương cứu vãn.


    “Tôi thấy cái vườn táo sau nhà anh cũng còn nhìu mà sao ko bán nhỉ?”


    “Ôi con vợ khốn khổ của tôi trồng tạp nham, giống táo chua loét đó có cho ko cũng ko ai ăn, ông mún thử ko?”
    …………………………………………� � �………………………………………


    “ Các anh đã lục soát nhà 3 nghi phạm hết chưa?”- Thanh tra K hỏi khi 2 người đang trên đường về sở cảnh sát.


    “Rồi ạ, tất cả đều ko còn cà phê đậm đặc chỉ còn đúng những thứ mà họ khai là còn giữ thôi”-Ian khẳng định-“Thanh tra tìm được gì thêm chưa?”

    “Có lẽ 1 ít”-lật cuốn sổ điều tra mà Ian ghi lúc nãy thanh tra K gật gù

    “Tôi có thể bít ko?” Ian tò mò

    “Chưa tới lúc cậu bé, tới nơi thì đánh thức tôi nhé”- thanh tra kéo cái nón sụp che mắt và khẽ cựa mình.


    Sau ngày làm việc hôm nay, thanh tra K và Ian tìm đến 1 quán nhỏ cho bữa tối của mình.

    Chiếc xe của họ lăn bánh khỏi bãi đỗ xe quán ăn vào lúc 7h.

    “Thanh tra có tìm thấy gì đáng giá chưa ạ?“ Ian hỏi thanh tra với đôi mắt hy vọng.

    “Cũng tìm ra kha khá nhưng chưa đủ dữ kiện kết tội”-Thanh tra K dựa hẳn mình vào cái ghế- “có lẽ ngủ 1 chút sẽ tốt hơn cho suy nghĩ”- nói rồi thanh tra K kéo nhắm mắt lại.


    …………………………………….
    Giật mình tỉnh dậy vì hơi lạnh, thanh tra K nhìn quanh. Chiếc xe đang dừng trên 1 con đường vắng vẻ. Ghế chính ko còn thấy Ian trên đó, thanh tra K nhìn quanh rồi mở cửa bước xuống.


    Thanh tra K nhìn vào cánh đồng thoai thoải bên trái và cánh rừng bên phải, dường như nơi này ko có ai lui tới thì phải.
    ‘Rầm”- tiếng động vang lên như tiếng của 1 thứ kim loại va vào vách gỗ làm thanh tra K giật mình, nó phát ra từ phía rừng.

    Sau đó thanh tra K ko nghe gì nữa.

    Vài giây sau tiếng thét thất thanh vang lên, ngay sau đó là tiếng kếu cứu “Cứu tôi với”.

    Hốt hoảng thanh tra K vội vàng chạy về phía phát ra tiếng kêu.



    ………………………………………
    Ian đang điều khiển chiếc xe trên con đường vắng vẻ gần hiện trường lúc sáng, đường về nhà trọ của thanh tra K phải ngang qua đó.


    Chiếc xe bỗng nhiên đứng lại, Ian đề máy liên tục nhưng xe ko nổ, anh mở cửa bước xuống xe với chiếc đèn pin trong tay, mở nắp xe phía trước ra anh soi đèn pin quanh quất xem mình có thể làm gì nhưng anh lại mù tịt về xe hơi.

    Tính quay lại đánh thức thanh tra K đang ngủ say trong xe nhưng khi bước tới cửa thì trong cái ánh sáng nhập nhoạng của đèn pin, anh trông thấy 1 bóng đen phía bìa rừng.

    “Hey”-Ian huơ cái đèn pin và kêu lớn về cái bóng đen đang lui hui làm cái gì đó.

    Bóng đen đó vụt chạy.

    Ian vội vã chạy theo nhưng ko kịp, cái bóng mất hút trong bóng đen và rừng cây.

    Thở dốc Ian quay lại nơi mà mình thấy bóng đen đó, anh nhìn quanh thì thấy cái gì đó dưới ánh đèn, đưa tay xuống toan nhặt nó lên thì “Bốp”.

    Anh thấy đau nhói và bất tỉnh

    Mở mắt choàng tỉnh với cái nhức buốt sau gáy Ian khẽ cựa người thì thấy mình ko nhúc nhích được.

    Cách trước mặt anh vài inch là 1 cái vách gỗ, anh cựa mình chân anh ko thể duỗi thẳng, cái hộp gỗ mà anh đang nắm trong đó quá chật.

    Ian thoáng nghĩ tới cô gái hồi sáng và giật mình biết mình đang trong hoàn cảnh đó. Anh đạp huỳnh huỵch vào cái vách hộp dưới chân

    “bộp, bộp, bộp”- anh nghe tiếng gì đó trước măt, chính xác hơn là cái vách trước mặt, 1 ít đất chen qua khe gỗ và chui xuống.


    Có ng đang lấp đất lại, ng đó đang cố chôn Ian.

    Ian với tai xé cái băng dính trên miệng và thét lớn “hey”- tiếng đất rơi dừng lại chốc lát. Rồi nhanh hẳn lên.


    Ian rít lên tiếng chửi thề trong miệng, anh cố hết sức dùng tay và chân giáng mạnh vào những cái vách. Nó nhúc nhích, hình như nó khá lỏng lẻo, anh típ tục vỗ mạnh cái vách kẽ động đây.

    Tiếng lấp đất im bặt

    “Rầm”- cái xẻng đào chỉ cách mặt Ian vài phân, nó tạo 1 lổ hổng nhỏ chỉ đủ cho 1 bàn tay ng lơn thò vào, chiếc xẻng rút lên và 1 bàn tay thay thế chỗ đó. Nó siệt chặt cổ Ian.


    Ian ép ng lại vòng 2 tay lên và nắm chặt bàn tay đó lại anh cố gằng dằn nó ra nhưng đôi tai đang bóp cổ anh ko hề lơi xuống. Ian văn mình cố hết sức, anh xoay nhe cổ sang 1 bên và dùng tay kéo mạnh cai tay ấy và cạnh của cái lỗ tròn ma tên giết ng kia đạ phá vỡ để cho tay vào.

    Ian hi vọng nhưng cái dăm bào lởm chở4m sẽ làm hắn đau mà buông ra. Ian giằng mạnh tay nhưng ko nhúc nhích.

    Mặt anh bắt đầu nóng ran, anh cảm thấy khó thở, tiếng khò khè ko vang lên thanh lời trong họng, anh thấy cơ bắp mình mỏi như, nhưng anh ko mún chết, cái bản năng sinh tồn làm anh cố hết sức giằng mạnh 1 lần cuối bằng cả 2 tay. Tay tên hung thủ trượt nhẹ khỏi cổ anh và đập vào nhưng dăm gỗ. Hắn thét lên và lơi tay, trong 1 tích tắc nhưng quá đủ Ian thét lên

    “Cứu tôi với”

    Anh dùng hết sức mình đẩy cái bàn tay ấy ra và dùng chân tông mạnh cái vách lần nữa, lần này nó bật mở, cái bóng đen vội rút tay lên và vụt chay. Ian quăng mình tơi trước và ôm chặt hắn lại.


    Cái bóng đen ấy ngã chúi tới trước, hắn quơ tay lấy chiếc xẻng nhỏ của mình và quật mạnh vào mặt Ian. Ian choáng váng buông tay, cái bóng đen ấy đứng lên và tính giáng chiếc xẻng cấy xuống 1 lần cuối chấm dứt thì hắn thoáng thấy bóng của thanh tra K tiếng tới gần. Cái bóng đen ấy bỏ chạy.



    ………………………………………….
    Thanh tra K chạy tới và thấy Ian nắm sóng soài trên mặt đất, kế bên anh là 1 cái quan tài gỗ tự chế đã bung nắp và 1 đống hổ lốn đất đá.


    Thanh tra K lấy chiếc điện thoại gọi giúp đỡ và đỡ Ian dậy

    “Chuyện gì vậy”

    “Có 1 kẻ mún giết tôi khi tôi nhìn thấy cái gì đó”- Ian nói 1 cáh khó nhọc. “Hắn chạy về hướng đó”

    Thanh tra K nhìn theo hướng Ian chỉ. 3 căn nhà của 3 nghi phạm lúc sáng hiện ra cách nhau ko xa mấy.

    “Cà phê, mùi cà phê”-Ian siết chặt tay thanh tra K- “lúc vật lộn với hắn tôi nghe thoảng hương cà phê nhưng nồng và gắt lắm”


    “Được rồi anh nghỉ đi”-thanh tra K khẽ nhíu mày-“Hung thủ sẽ bị tóm, mùi cà phê và chắc chắn chỉ có thứ đó và kẻ đó thôi”.

    Theo bạn, ai là hung thủ?

    Src: Sưu tầm
     
    Last edited by a moderator: 3/6/16
  7. Huyên Linh

    Huyên Linh Guest

    ,__, Linh không biết là do viết truyện hay là cố tình nhưng mà bên trên nói là vài giây sau nghe tiếng cứu tôi với nhưng bên dưới là cả một đoạn vật lộn + đủ thời gian để một ng suýt chết ngạt ,__,

    :v
     
    Thiên Di thích bài này.
  8. Thiên Di

    Thiên Di Guest

    Câu chuyện li kì quá :v
    Cái ông chủ quán cafe í, mấy hộp cafe hỏng của ổng liệu có còn mùi hem :D
     
  9. Thiên Di

    Thiên Di Guest

    Mình giải ra rồi nè :v
     
  10. Thiên Di

    Thiên Di Guest

    @ngavungve : Hung thủ là Alex.
    Alex chôn ma túy ở trong rừng :
    hôm trc đó alex với jell đã cãi nhau gì đó, alex muốn giết Jell, nhưng lại sợ để lại dấu vết, nên đã gây mê cổ rồi mang chôn ở một cái hòm trống trong rừng.
    sau đó nghĩ lại thì nếu ko tìm đc jell ng ta sẽ lùng khắp nơi và mình ko vào rừng đc để lấy nên cắm cái biển xuống. tối đó ổng quay lại lấy nốt hàng trong rừng thì bị phát hiện. ổng nhất định phải vào lấy hàng vào tối đó mà không đợi vụ việc lắng xuống là vì ổng đang chuẩn bị chuyển đi.
    Mùi cafe nồng là mùi vani. Nhưng không phải ông bán bánh vì ổng đã không còn làm việc nữa. Chỉ có Alex là người suốt ngày chui trong cái máy làm kem thôi, trong kem có vani :D
     
    Anita thích bài này.

Chia sẻ trang này

XenForo Add-ons by Brivium ™ © 2012-2013 Brivium LLC.