Thực ra sợ hãi nó tiêu diệt rất nhiều thứ như ý chí cũng bị sợ hãi làm tê liệt. Với chặn lại như vậy thường nó dẫn tâm trí ở nằm giữa 2 lực kéo không phải là giải thoát. Khiêm tốn thì nó kiểu "dùng sao thấy đủ" như kiểu Trang Tử uống 1 ngụm là thấy no không cần uống cả dòng sông.
"không thể thèm khát thứ t k thấy" (hannibal nói hay sao) thiếu mà muốn thì k gọi là tham, ước mơ có đc những thứ ấy thì tạm gọi "tham vọng" --> quay lại đn của t (no responsibility vụ đn cá nhân nhé). ước mơ "chiếm" mấy thứ ấy của bọn nó thì mới gọi là tham. Có tham vẫn tồn tại cảm xúc tự ti yếm thế được, vừa tham, vừa tị, vừa cướp, song song. Đố kỵ kia là do tham sinh ra trong TH nhỏ thôi (tình bạn), k có tham thì k có đố kỵ vì đâu có muốn thứ của ng khác mà mình k có
Con người ở đời có nhiều truy cầu lắm: ăn sung mặc sướng, quyền lực, tự do, trả thù, khat khao tri thức, làm việc ác, việc thiện, được ngưỡng mộ, sống thoải mái... Cơ mà không thích mấy kiểu tu hành mà diệt hết cảm xúc của nhân loại, kiểu nhìn việc gì xẩy ra cũng một câu thốt lên "thế sự vô thường" rồi thôi chằng có cảm xúc gì nữa, thế thì thôi đừng làm con người luôn vậy.
Vụ diệt dục = sợ hãi này thấy rất sao sao ý, kiểu k dám giết ng vì sợ đi tù chứ p phải vì lương tâm, poor
== vì lương tâm k cho phép, chứ sợ cắn rứt lương tâm thì đừng có lương tâm để khỏi cắn rứt, đừng vì thứ k đáng có
Chặn lại là giải pháp tình thế thôi. Vì lúc nhu cầu đang lên rồi thì khó kiềm lại, kiểu gái xinh đang ở trước mắt mà bảo gái xấu cũng đủ rồi, bỏ đi thì mấy ai làm được. Thì phải lấy sợ hãi cân lại để không gây hệ quả. Lần sau cũng thấy gái xinh thì bớt tham đi một tý vì có phanh ngăn rồi, cứ bớt dần dần đi thì chắc hết tham được.
Đạo đức hay các khái niệm về phẩm hạnh tương tự như vậy là dùng để khơi gợi, dẫn dắt trong đối thoại chứ bản thân nó ko phải phương pháp. Muốn có phương pháp đúng phải hiểu nguyên nhân vấn đề đúng, rồi phải gò ép bản thân vào mới được chứ ko để buông thả. Như diệt dục mà coi dục là cái ác cái xấu phải diệt trừ là ko đúng. Dục bắt nguồn từ tâm ko tĩnh, là do thừa mứa năng lượng, quá rảnh rỗi, ko phân bổ năng lượng trong hoạt động sao cho hợp lý... Nên đưa vào khuôn khổ, mục tiêu cụ thể để năng lượng dùng đúng mục đích thì sẽ ko phát dục. Vì ko còn năng lượng thừa nên ko cần phải diệt mà dục ko nảy sinh.
Thấy không đúng lắm. Đâu phải tham cái gì là lao vào cái đó ngay. Nó có điều chỉnh thương lượng, ví dụ như tham gái xong, tự ký thác với bản thân là có lộ trình tán được. Cũng đâu cần phải sợ hay phanh gì đâu. Với tham hay không là do bản thân có dùng nó hay không, có nên khởi hay không, chứ đâu phải là không dùng được mà phải diệt đi đâu. Đa số chúng ta là người hiện đại với có đầu óc nên không cần phải tư duy theo kiểu không có khả năng kiểm soát lòng tham.
Ta nghĩ là chỉ diệt dục khi những cái dục đó mâu thuẫn với hệ thống giá trị nội tại, còn nếu không mâu thuẫn thì chỉ cần thỏa mãn nó một cách điều độ là được. Vd: thấy gái xinh nhưng bản thân đã có bạn gái rồi, mà quan điểm của bản thân là nói không với cheating thì phải biết kiềm chế. Một hệ thống giá trị nội tại có thể bao hàm luôn dục trong đó, chỉ cần nó không mâu thuẫn hay bug logic gì nghiêm trọng với tất cả giá trị còn lại là được Tham lam không phải tội, nhỏ yếu mới là tội.